Nhớ lại những ngày đầu gặp nhau của chúng ta, tôi cảm thấy không thể nào ngờ tới. Trong nghìn nghìn vạn vạn con người, cứ thế mà là gặp cậu.
Mà sau khi cách biệt, tôi đã bao lần mơ thấy mình gặp được cậu đang một mình hành tẩu trên một nẻo đường ở Paris. Sau khi vượt qua nghìn dặm xa xôi, rốt cục cũng có dũng khí để chào cậu.
—— “Ngủ ngon, Paris”
Chàng trai trẻ tuổi đứng trước gương cài lại từng chiếc từng chiếc nút áo sơmi, rồi bên ngoài lại khoác thêm một cái áo chui đầu cổ chữ V hơi mỏng. Đầu chui ra cổ áo, rồi lại luồn hai tay vào trong tay áo. Dường như đã từng có người chế nhạo hắn vì điều này rồi, cái cách mặc quần áo như thế giống y như trẻ con vậy.
Nói đến, người kia hẳn là hôm nay trở về.
Chàng trai trông thanh tao nho nhã nhìn thoáng qua tờ lịch đặt trên bàn trà, số ngày hôm nay được đánh dấu tròn bằng bút đen.
Trước khi ra ngoài, hắn lấy đôi dép đã cất một tháng ra khỏi tủ giày, đặt ở huyền quan.
Khi Thịnh Minh đến văn phòng, chuông vào học cũng vừa vặn vang lên.
Hắn bỏ cặp táp xuống, cầm lấy sách đi về phía lớp học.
Đây là một trường đại học ngôn ngữ có tiếng nhất thành phố S. Thịnh Minh là giảng viên ở đây, dạy văn học Đức. Đi vào lớp, nhìn thoáng qua đám học sinh đang vội vội vàng vàng gặm bánh trứng, cười ôn hòa, “Không phải vội, từ từ ăn cũng được.”
“Kế tiếp, chúng ta sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-ngon-paris/3221182/chuong-1-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.