Đối diện với thái độ đặt việc công lên hàng đầu của Diệp Quý An, Roman không hề ngạc nhiên chút nào, “Chúng ta đúng là phải nói chuyện, nhưng không cần quá lâu, anh đương nhiên vẫn có thể trở về họp.” Hắn cũng đặt cốc xuống, lau vết sữa còn dính trên môi của mình, “Ha ha, thực ra tôi cũng vừa được ra trại, mới đến Bắc Kinh ba ngày trước thôi.”
Diệp Quý An trong lòng thầm nghĩ người này đến đây đã có chuẩn bị từ trước, lại có vẻ rất thành khẩn, “Ừm.” Anh gật đầu.
“Shawn với anh đang sống chung, tôi đều đã nhìn thấy, cho nên anh không cần nói dối tôi.” Roman ngước mắt lên nhìn, nói tiếp, “Ba ngày nay, từ lúc bước ra khỏi cánh cửa này cho đến khi về nhà, hai người luôn đi cùng với nhau.”
Diệp Quý An nhướng mày, “Cho nên cậu đã theo dõi chúng tôi? Chẳng khác gì với lần ở Moscow cả.”
Roman đắc ý dựa vào ghế, “Không cần căng thẳng, tôi không chụp ảnh, cũng không định giúp hai người come out đâu.”
Diệp Quý An đặt khuỷu tay lên đầu gối, chống cằm nhìn hắn, “Khi nãy không phải đã giúp rồi sao?”
Roman vờ như không nghe thấy lời này, “Shawn không muốn gặp tôi, tôi biết, nhưng nếu như đã gặp được anh, tôi cảm thấy mình có thể nói ra vài điều, tôi giúp anh hiểu rõ hơn về Shawn.”
“Giúp tôi? Vậy thì không cần.”
“Hai người mới quen nhau nửa năm, chỉ được một thời gian ngắn ngủi sau khi anh ấy về nước, không phải sao?” Roman bật cười, “Anh có biết hết sở thích, thói quen, tính cách, quá khứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-ngon-luong-tieu/1797880/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.