Kỳ nghỉ lễ còn lại năm ngày, ngoại trừ làm tình và ăn uống thì không còn hoạt động gì khác cả, chuyện này nghe có vẻ khó tin, nhất là lại rơi trên người Diệp Quý An, nhưng nó thật sự đã phát sinh. Ngày mồng một tết, chiếc thảm lông cừu đã bị đem gửi đến tiệm giặt ủi, nhưng hoàn toàn không tạo thành ảnh hưởng gì quá lớn, giường, sô pha, phòng tắm thậm chí bếp và bàn ăn, còn rất nhiều chỗ để hai người lựa chọn. Lần duy nhất Diệp Quý An ra khỏi nhà là lần trở về nhà mình lấy giấy vệ sinh, ngoài ra chỉ ở phòng, thời gian anh mặc đồ trên người cũng không nhiều, nhiệt độ của sàn sưởi và máy sưởi bật đủ cao, lúc anh nấu cơm cũng chỉ cần mặc quần đùi và quấn một cái tạp dề là được, lúc thái hành tây còn được Lương Tiêu ôm sau lưng.
Lương Tiêu vừa gặm nhấm tai anh, vừa bị hơi cay của hành tây bay trên không khí làm chảy nước mắt, cậu vẫn muốn tiếp tục hôn.
Hai người cũng chẳng cần lo vụ giặt quần áo, trong máy giặt đều là ga giường và vỏ gối sô pha bẩn, có những khi Lương Tiêu cắm vào trong Diệp Quý An, vừa nhìn anh ở bên dưới chật vật trả lời tin nhắn công việc, quen thuộc dùng các loại sticker như “OK”, “Mạnh”, nhẫn nại trả lời từng câu hỏi của cấp dưới trong nhóm chat, đúng với hình ảnh một cấp trên thân thiện, nội dung có dài mấy anh cũng không gửi tin nhắn thoại, bởi vì người bên ngoài màn hình đang bị ngắt nhéo nhũ hoa đến sưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-ngon-luong-tieu/1797879/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.