Cảnh tương tự như trước mắt Diệp Quý An cũng từng thấy qua. Vào một tối mùa đông lạnh lẽo năm nào đó, Diệp Quý An trở về phòng, quần áo chẳng kịp thay đã ngã xuống giường đi ngủ, nằm được hơn chục phút thì giật mình tỉnh dậy, không động đậy, mở vòng bạn bè lướt một lượt. Nhìn xem tình trạng gần đây của các bạn mình thời đại học, thì ra có một bạn nữ được cầu hôn vào lễ tình nhân, cánh hoa hồng phủ đầy cốp xe, bốn chiếc nến cháy lửa bập bùng, ở giữa đặt một chiếc hộp nhỏ, bên trong là nhẫn cưới.Có lẽ là quá kích động, cô bạn học cũ đăng một lúc thật nhiều bài, video, hình ảnh, bài viết đều có đủ. Không biết xuất phát từ tâm lý gì, Diệp Quý An mở ra thưởng thức một hồi, trong lúc bụng đói như đòi mạng, bị hạnh phúc của người ta dồn vào miệng, loại cảm giác chua lên tận óc này, có thể nói là khiến người ta ấn tượng thâm sâu.
Bây giờ bày ra trước mặt anh cũng là cả một biển hoa.
Có lẽ dùng từ biển để hình dung thì có chút kỳ lạ, nhưng Diệp Quý An không nghĩ ra từ nào thích hợp hơn. Đây không phải là cánh hoa, là từng bông từng bông hoa hồng xếp kín cốp xe, giống như sóng ngầm, loại sắc đỏ đó, chỉ có thể nói đậm đến phát tối, đậm giống như dòng nước biển. Mà trong biển hoa kia không chỉ có hoa, chúng chỉ dùng làm tấm đệm, trên những bông hoa đặt một chiếc hộp nhỏ không quá bắt mắt, bên cạnh chiếc hộp nhỏ còn một hộp thủy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-ngon-luong-tieu/1797881/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.