Tiếng ồn ào chợt nổi lên, tất thảy mọi người ở năm dãy bàn đều xì xào và chỉ trỏ Lâm Hạo cùng ông của cậu ta.
Một tên râu quai nón ngồi dãy bàn đầu cất giọng đầy giận dữ: “Tại sao đại ca lại để cho con trai của kẻ phản bội vào đây?”
Hắn đứng phắt dậy chỉ tay vào mặt Lâm Hạo rồi hét lên: “Cha mày đã cưới một con đàn bà mạt hạng và phản bội lại tổ chức, vì hắn mà bọn tao suýt chút nữa đã bị đeo gông vào cổ, mày không có tư cách được đứng ở đây.”
Lâm Hạo mím môi, lông mày cậu ta cau lại, đôi bàn tay nắm chặt run run như cố nén cơn giận. Tuy nhiên nó không nói gì.
Tiếng xì xào nổi lên ngày càng lớn. Nhiều tên còn làm hành động dữ dằn và văng tục ầm ĩ.
Ông nội Lâm Hạo chợt e hèm, tiếng xì xào ngừng bặt. Tất thảy mọi người dường như có một sự kính nể nhất định với ông cụ. Ông cụ cất giọng chậm rãi: “Ta đã lãnh đạo các ngươi bốn mươi năm, tổ chức này lớn mạnh một phần là nhờ ta, không lẽ các ngươi không còn xem ta ra gì?”
Một sự im lặng bao trùm giây lát.
Tên râu quai nón liếc người đàn ông được gọi là đại ca, cả hai người trao nhau ánh mắt đầy ẩn ý. Quay qua ông cụ, tên râu quai nón hừ một tiếng rõ to: “Chúng tôi không phủ nhận công lao của ông, nhưng ông có hai sai lầm hết sức nghiêm trọng dẫn đến hậu quả ngày hôm nay. Thứ nhất là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-long/3096666/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.