Hạ Linh nhìn thấy một hộp sơn dựng cuối góc thùng xe, cô bé quyết định cứ đi một đoạn nó sẽ nhỏ nước sơn qua kẽ hở để chỉ đường cho Lâm Khánh và Thái Khôi.
Xe đi được một lúc thì Hạ Linh bắt đầu để ý đến những chiếc rương gỗ. Cô bé rất tò mò không biết trong rương chứa cái gì, nó chỉ ước giá mà có Thái Khôi lúc này thì mấy cái khoá không còn là trở ngại.
Bỗng Hạ Linh nhìn thấy một chiếc rương có ổ khoá đang mở. Cô bé từ từ tiến lại và mở nắp rương ra, phía trong trống không, tuy nhiên trái tim cô bé bỗng nhói lên một cái khi nhìn thấy có một ít tóc dưới đáy rương, đó là những sợi tóc màu đen dài.
Vừa lúc đó chiếc xe đi chậm dần và dừng lại. Hạ Linh vội vã chui vào rương, nó rút chiếc kẹp trên tóc, dùng một thủ thuật nhỏ với cái ổ khoá để đảm bảo nhìn từ bên ngoài như thể ổ khoá đã được đóng lại.
Cô bé nghe tiếng cửa thùng xe được mở. Một lúc sau có khá nhiều người xuất hiện, họ nói gì đó với nhau bằng tiếng Trung Quốc và cười hô hố.
Những chiếc rương lần lượt được khiêng đi. Chiếc rương chứa Hạ Linh cũng được hai người khiêng ra, cô bé có cảm giác như thể họ khiêng nó xuống một tầng hầm dưới đất. Họ đặt chiếc rương xuống một cách thô bạo, lát sau có tiếng cánh cửa đóng sập lại và một sự im lặng đáng sợ bao trùm.
Lúc này Hạ Linh từ từ rút cái kẹp tăm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-long/3096668/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.