Hưu Ninh Khải vẫn còn chưa tắt pháp trận hồi phục khiến Thôi Ngọc Khuê sốt ruột muốn chết. Cậu nằm ở thảm cỏ với Tử Kỳ gần canh giờ rồi.
Đang nằm ngửa mặt lên trên, lơ đễnh nhìn bầu trời đầy mây xám xịt thì mắt cậu chợt lướt qua một thứ trên một cành cây.
Chỉ là tình cờ lướt qua nhưng khiến Thôi Ngọc Khuê tỉnh hết cả đầu óc. Cậu bật thẳng người ngồi dậy, quan sát kĩ lại vị trí cành cây ban nãy rồi từ từ đứng lên và tiến lại gần.
Đó thực ra chỉ là một con bọ, trông rất bình thường như bao con bọ cánh cứng non khác, ngoài việc nó đang còn là loài côn trùng nhỏ bé mềm yếu thì chẳng có gì đáng lo ngại.
Cái đáng lo ngại ở đây chính là...
Thôi Ngọc Khuê rất yêu thương động vật, cậu không dám nhẫn tâm giết một con vật bé bỏng đến thế nhưng nếu sự nghi ngờ của cậu là đúng, có khi lại giúp cho cậu và Hưu Ninh Khải giữ được cái mạng của mình.
Cuối cùng cậu vẫn không đành lòng thẳng tay bóp chết nó, chỉ lùi lại, đứng từ xa, hai tay tụ lực nhẹ và đánh vào chỗ đó một cái.
Hiển nhiên đòn này yếu đến mức không làm gãy cây nhưng đủ giết chết một con vật còn non mới ra đời. Con bọ cánh cứng con kia đã bị cậu làm cho tan xác.
"Hu hu hu." Thôi Ngọc Khuê rớt nước mắt. "Bọ con à bọ con, ta xin lỗi ngươi nhiều lắm. Ta hứa kiếp sau sẽ làm trâu làm ngựa cho ngươi!"
Lý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-hoanh-thien-truyen-ky/2859822/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.