”Nhiếp Linh Cổ.” Lúc Vô Huyên nói lời này, tất cả mọi người vẫn là vẻ mặt mờ mịt, thấy vậy, gã chỉ có thể lại tiếp tục “Nhiếp Linh Cổ khác với những sâu cổ bình thường, nó gửi nuôi sâu cổ trong tủy não trẻ con, theo tuổi tác đứa nhỏ tăng lên, Nhiếp Linh Cổ cũng lớn lên, đến cuối cùng, sâu cổ sẽ thay thế tuỷ não, chiếm lấy thân thể đứa nhỏ.”
Tu hú cướp tổ.
(Tu hú là loài không biết ấp trứng, chuyên đi đẻ nhờ ở tổ các loài chim khác, sau khi nở, tu hú con sẽ lợi dụng sức mạnh của mình đẩy những chim khác ra khỏi tổ để độc chiếm sự nuôi dưỡng, thật là mafia. Ai muốn biết google thêm nhé)
Lại là tà thuật?
Còn là chiêu thức mất hết tính người.
Người kia nhíu mày, có vẻ phía Phó Đông Lưu, ngoại trừ Vân Dương thì không có ai tốt lành...
Giây lát, người kia ngẩn người.
Vân Dương là người tốt sao? Thật ra bọn họ cũng không kém bao nhiêu, vật tụ theo loài...
”Một khi chiếm được chủ thể, sâu mẹ liền bắt đầu tách ra, sâu con sống trong chuông, một khi sâu mẹ phát ra mệnh lệnh, chuông sẽ vang lên.”
Chính là tiếng chuông Ngôn Vô Trạm vừa nghe được, khiến hắn thống khổ...
”Thứ này có ích lợi gì?” Tạo thành sâu cổ tàn khốc như vậy, tác dụng càng hoang đường, mấy lời này nhắc nhở Hoài Viễn, y không thể nào tưởng tượng, nếu bọn họ không phát hiện, nếu như Vô Huyên không xuất hiện kịp thời, hậu quả kia sẽ như thế nào?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-hoang-2/3136405/chuong-192.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.