Sự xuất hiện của Bắc Thần khiến bọn họ đều ngẩn người.
Hoài Viễn nói được một nửa, cứ như vậy im bặt rồi.
Bắc Thần để trần, quần thả lỏng treo ở bên eo, y tùy tiện buộc lại tóc sau đầu, lúc tóc đều đẩy ra sau đầu, y đánh mắt nhìn bọn họ. . . . . .
”Có việc?” Bắc Thần hỏi, dáng vẻ kia mười phần đê tiện, cũng lại tự nhiên như vậy, giống như đây là chỗ của y, mà ba người bọn họ là khách không mời mà đến vậy.
Trong nháy mắt đó, không khí ngưng trệ, không ai lên tiếng nữa.
Phía sau Bắc Thần là rèm giường che chắn, Ngôn Vô Trạm chưa hề đi ra, bọn họ cũng biết hắn đang ở bên trong.
Trong không khí mơ hồ trôi nổi mùi vị phát tình, mờ ám mà kiều diễm, nhưng hiện giờ, chỉ còn gay mũi. . . . . . hay là nói, đâm nhói.
Quan hệ giữa Ngôn Vô Trạm cùng mấy người bọn họ đều là ngầm hiểu, đây là một mầm họa, sớm muộn cũng sẽ bạo phát, cũng phải giải quyết, nhưng hiện giờ vẫn chưa phải lúc, vì vậy bọn họ ăn ý tách khỏi những người khác, chỉ cùng người kia đơn độc ở chung, chỉ trong âm thầm tự mình nỗ lực, thật sự có vài thứ, không phải bọn họ muốn tránh là có thể tránh được.
Ngày này vẫn đến rồi.
Trực tiếp đụng mặt, ngay cả chỗ để lừa gạt chính mình cũng không có.
Bắc Thần biết được việc quá nghiêm trọng, y liếc rèm giường sau lưng, lại nhìn một chút phía màn cửa,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-hoang-2/3136398/chuong-188.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.