Không giống Ải An Đồng, xung quanh Trọng Khê một mảnh âm u quỷ dị.
Rõ ràng đều cùng trên một mảnh đất, cũng cùng được mặt trời chiếu rọi, nhưng mọi người có thể cảm giác được, bốn phía Trọng Khê tản ra âm lạnh. . . . . . như cõi âm.
Đứng gần giống như tận mắt nhìn thấy lằn ranh âm dương, tình hình khác thường của Trọng Khê khiến bọn họ chần chừ, vì vậy lần này bọn họ không trực tiếp tấn công, mà phái một đội ngũ thăm dò trước.
Khiến người không ngờ tới chính là những người kia đến gần Trọng Khê một chút, cả người lẫn ngựa liền trực tiếp ngã xuống, không phải ngất, mà là chết rồi.
Ban đầu bọn họ còn chưa phát hiện, đều đang suy đoán những người kia là như thế nào, chờ đến khi lại phái một đội đi tới, chuyện giống vậy lần nữa lặp lại, bọn họ liền nhận ra manh mối.
Không lại tùy tiện tới gần, bọn họ dùng những chó tương đối lớn, dùng dây thừng thật dài buộc lên cổ chúng, lại xua những con chó này đến chỗ đội ngũ ngã xuống, những con chó kia không chút bất ngờ chết đi, sau đó bọn họ cầm dây trói cùng xác chó kéo trở lại.
Trên người những con chó không có bất kỳ vết thương nào, lại càng không đấu hiệu thấy trúng độc, trong mắt cũng không thấy bất kỳ dấu vết hoảng sợ, dáng vẻ kia khá bình tĩnh, giống như là đang ngủ vậy . . . . . .
Giống như hồn phách trong nháy mắt bị người kéo ra khỏi thân thể.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-hoang-2/3136397/chuong-187.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.