Người kia ngẩn ra, đón lấy vẻ lúng túng bên trong, hắn thẳng thắn xoay đầu đi.
Lần đó là sai lầm.
Hắn không ngờ tới sự việc lại phát triển đến mức kia.
Hắn cũng thừa nhận, động cơ của hắn lúc trước không trong sáng, những việc đã xảy ra kia cũng là hắn gieo gió gặt bão. . . . . .
Nếu như hắn không muốn nếm thử mùi vị Lạc Cẩn, cũng sẽ không đem tới cho mình thua thiệt.
Ngôn Vô Trạm vốn dự định rất tốt, vừa cùng Lạc Cẩn phong hoa tuyết nguyệt, vừa tra án, không bỏ cái nào.
Hắn mơ ước 'sắc đẹp' của Lạc Cẩn. . . . . .
Vì vậy hiện giờ, hắn bị Lạc Cẩn chặn đến á khẩu không trả lời được, hắn cũng không thể nói, thật ra lúc trước là hắn muốn đè y, nhưng không ngờ tới ngược lại bị y khống chế. . . . . . Việc này bảo hắn nói thế nào.
Đối mặt với đại bất kính của Lạc Cẩn, Ngôn Vô Trạm cũng chỉ có thể ngậm bồ hòn.
"Cho nên thần còn có thể đứng ở đây, không phải vì thần hối lộ quan chức, mà là chưa từng làm việc vi phạm pháp luật. Lão già kia không coi thần là con, sự nghiệp nhà hắn cùng những hoạt động không hợp pháp kia của hắn, cùng thần không hề có một chút quan hệ. Hắn đem hết thảy mọi thứ đều cho Lạc Phồn, sản nghiệp Lạc Gia, còn có những nhà xưởng dưới đất kia, triều đình đã nên sớm điều tra tới, thế nhưng cái gì cũng không tra được, bởi vì bọn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-hoang-2/3136305/chuong-141.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.