Tiêu lập tức tiến vào gần một nửa, như Vân Dương nói, thứ lạnh như băng này trực tiếp cắm vào bụng hắn, tuy rằng rất nhỏ, nhưng độ dài đã vượt qua khả năng chịu đựng của người kia. . . . .
Hắn thống khổ trừng hai mắt, Vân Dương vắt ngang giữa hai chân hắn, chân không cách nào khép lại, run rẩy. Hắn muốn rút vật kia ra, nhưng Vân Dương đè lên hắn, hắn không thể nhúc nhích. . . . .
Vân Dương dùng đầu gối đẩy cây tiêu kia, giống như muốn đẩy hoàn toàn thứ kia vào trong thân thể hắn. Ngôn Vô Trạm giãy giụa kịch liệt nhưng không có kết quả, thanh dài gồ ghề kia chính là đang chui vào bên trong. . . . . .
"Đừng cử động, nếu gãy ở bên trong ngươi sẽ thật sự cứa rách bụng." Vân Dương thô bạo vỗ lên đùi người kia một cái. Người kia sắc mặt tái nhợt, nhưng môi lại vô cùng đỏ, chính là bị y gặm cắn mà ra, màu sắc này, dụ hoặc không thể tả. . . . . .
"Lấy ra. . . . . . Khó chịu." Người kia lắc đầu, âm thanh giống như từ trong cổ họng rặn ra, nhỏ đến vặn vẹo. Trên cánh mũi thấm đầy mồ hôi hột, ánh mắt người kia cũng có vẻ ướt át, thứ kia quá dài, hơn nữa rất lạnh, giống như một khối băng chôn trong bụng hắn vậy.
Cả người không có một chút sức lực, toàn bộ nửa thân dưới đều mất đi tri giác. . . . . .
Hắn nắm lấy cánh tay Vân Dương, dáng vẻ kia yếu đuối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-hoang-2/3136285/chuong-132.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.