Ngôn Vô Trạm không để ý tới Vân Dương, giống như ngoảnh mặt làm ngơ thường ngày, nhưng Vân Dương lại nắm lấy cổ tay hắn, đưa nửa chén nước trong tay hắn đến bên môi mình...
Vân Dương nhìn người kia, uống hết nước còn sót lại, "Biểu tình của ngươi, thoạt nhìn khá thất vọng."
"Thấy ngươi, dĩ nhiên là thất vọng."
Người kia đặt chén không lại trên bàn, liền chuẩn bị tiếp tục đi ngủ, Vân Dương không ngăn hắn, mà hai tay vòng trước ngực nhìn theo người kia, lúc hắn kéo chăn, Vân Dương mới lại mở miệng, "Ngủ được sao?"
Đối diện với đôi mắt sắc bén như chim ưng kia của Vân Dương, động tác của Ngôn Vô Trạm dừng lại một chút, hắn luôn cảm thấy Vân Dương dường như đã biết gì đó...
Vân Dương sẽ không vô duyên vô cớ tới tìm hắn, mỗi lần, đều có mục đích.
Trên mặt không lộ vẻ gì, lo lắng trong lòng người kia đã như chuông vang rền.
Vân Dương cũng ngồi xuống giường, mặt đối mặt với người trong chăn, ánh mắt đảo qua áo lót trắng noãn của người kia, tròng mắt nhướng lên mang theo tà nịnh, "Ở trước mặt ta cởi thành như vậy, còn chủ động lên giường, Ngôn Vô Trạm, ngươi đây là đang quyến rũ ta sao?"
Ngôn Vô Trạm hừ cười, hắn lười cùng Vân Dương đấu võ mồm, kéo chăn liền nằm xuống, có điều chăn kia còn chưa đắp lên người, hắn liền cảm giác bên cạnh cuồn cuộn nổi lên một trận gió, chăn và rèm giường đang chậm rãi rơi xuống, mà lúc này trên giường đã thêm một người...
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-hoang-2/3136283/chuong-131.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.