Chiếc kiệu hoa từ từ tiến thẳng đến Tục Vạn Hương. Nó dừng lại bên cạnh nàng. Bội Phân Phân trong bộ cánh quái gở diêm dúa từ phía sau kiệu bước lên. Gã ngắm Vạn Hương bằng ánh mắt cũng quái dị như chính bộ y phục của gã.
Bội Phân Phân cất giọng eo éo, nghe muốn nhói màng nhĩ :
- Ta chỉ sợ Tục cô nương không đến.
- Sao ta lại không đến chứ?
Phân Phân vén rèm kiệu :
- Mời Tục cô nương.
Vạn Hương bước vào trong kiệu.
Phân Phân buông rèm xuống, ra lệnh cho bốn gã phu khiêng kiệu. Tất cả nhanh chóng lên đường. Bội Phân Phân đi sau chiếc kiệu hoa, thỉnh thoảng lại phồng mũi thật to như để thu hết mùi hương có một không hai từ chiếc kiệu phả ra. Khi cánh mũi của Phân Phân xẹp xuống thì hai cánh môi dẩu lên, điểm một nụ cười kỳ dị như chính ánh mắt của gã.
Dãy đèn lồng xa xa đong đưa trong đêm như những ánh ma trơi dập dờn bởi những ngọn gió đêm hiu hiu. Phân Phân lướt lên trước. Y ra dấu để bốn gã giáo đồ Dị Thần giáo đứng dạt qua hai bên nhường lối cho chiếc kiệu hoa của Tục Vạn Hương.
Bọn phu khiêng kiệu tiến thẳng đến gian thư sảnh còn sáng đèn.
Bội Phân Phân vén rèm kiệu :
- Tục cô nương. Chúng ta đã đến nơi rồi.
Vạn Hương bước ra. Nàng nhìn gian thư sảnh đang hắt ánh đèn qua khung cửa sổ.
Phân Phân nói :
- Người mà cô nương muốn gặp đang ở trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-hanh-sinh-khac/1874261/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.