Lần theo mùi xạ hương mà Tục Vạn Hương để lại trên đường, Hạ Quân Bình đến tòa trang viện. Chàng vừa bước tới cổng tam quan thì bốn gã giáo đồ Dị Thần giáo hoành binh khí cản lại.
Một gã nói :
- Ngươi đi đâu?
Quân Bình cáu gắt nạt ngang :
- Kiếm người.
Một gã giáo đồ nhận ra Quân Bình, liền thốt lên :
- Hắn chính là Tiểu Thần Toán Tử Hạ Quân Bình.
Ba gã kia ngơ người khi nghe câu nói của tên đồng bọn.
Quân Bình nhìn bốn gã đó nói :
- Tại hạ là Hạ Quân Bình thì sao nào?
Bốn giáo đồ Dị Thần giáo đồng loạt thét lớn :
- Lệnh của Giáo chủ là giết.
Tiếng “giết” còn đọng trên cửa miệng thì chiếc thiết phiến trong tay Hạ Quân Bình đã chớp động, thi triển bốn thế điểm nhanh ngoài tầm mắt cũng như phản xạ của bốn gã giáo đồ Dị Thần giáo.
Binh khí trong tay bốn tên giáo đồ vừa vung lên đã rời khỏi tay rơi xuống đất, còn bọn chúng thì ngã ra sau nằm bất động.
Quân Bình nhìn bốn gã đó :
- Nếu ta là kẻ đa sát thì các ngươi đã chết rồi.
Quân Bình nói xong, bước thẳng vào trong tòa trang viện. Chiếc kiệu hoa đập vào mắt Quân Bình. Chàng nhanh chân rảo bước về phía gian thư sảnh có ánh đèn.
Không một chút ngần ngại, Quân Bình tông một cước vào cánh cửa gian thư sảnh.
Cánh cửa bật tung ra.
Cảnh trong thư sảnh đập vào mắt Quân Bình khiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-hanh-sinh-khac/1874262/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.