Nàng liền nâng tay áo lau đi nước mắt trên mặt, giọng vẫn còn nghẹn ngào: “Thân thể ta hiện tại không được khỏe, không biết hoàng thượng tuyên ta có chuyện gì?”
Nội thị kia cũng cảm thấy mình đến không đúng lúc, nhưng thân mang hoàng mệnh không dám không làm, trơ mặt ra cười nói: “Người hỏi nô tài, nô tài sao dám phỏng đoán thánh ý.”
Nàng lúc này mới hít một hơi thật sâu, mệt mỏi nói: “Vậy xin mời dẫn đường.” Thân thể Vũ Văn chấn động, vẻ mặt kinh hoảng giữ chặt nàng: “Nàng không thể đi.” Nội thị cả kinh nói: “Ngọc thống lĩnh, ngài đây là đang khuyến khích Điển Sử kháng chỉ nha!” Nàng quay đầu không nhìn hắn.
Nội thị vung phất trần: “Mời.” Nàng đi theo, lướt qua người Vũ Văn, rốt cuộc chưa từng liếc hắn lấy một cái.
Lãnh Liệt mặc thường phục màu đen hoa văn hình mây đứng ở trước cửa sổ, nến đỏ trong điện cháy sáng, chỉ cảm thấy dáng người cao gầy như ngọc thụ lâm phong. Nội thị thông bẩm xong lặng lẽ lui ra, duy chỉ mình nàng quỳ ở trong điện. Hắn chỉ nhìn cảnh sắc bên ngoài, thản nhiên nói: “Ngươi đến rồi.”
Nàng thấp giọng: “Vâng.” Vừa đứng dậy liền đi về phía hắn, hắn lại đưa tay ra, đem tay nàng nắm ở bên trong. Lòng bàn tay kia cực ấm, giống như cực nóng, trong lòng nàng đột nhiên nóng lên, lại giống như thấy ủy khuất, một khắc sau liền muốn khóc, cắn môi khổ sở nhịn xuống, chỉ tuỳ hắn nắm tay như vậy.
Trong điện cực kỳ yên tĩnh, thỉnh thoảng có tiếng đèn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-dung-dieu-no/3546552/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.