Trong bóng đêm chỉ thấy một bóng người đang ngồi trên mỏm đá trên đài đợi nàng, nhìn thấy bộ dạng này của nàng chỉ kinh hãi há to miệng: “Chủ tử, người thế này là…”
Sắc mặt nàng trắng bệch, không nói một lời chạy vào trong phòng. Tống Ngọc không yên tâm đi theo, chỉ thấy nàng cuộn tròn người ngồi trên đất, ánh mắt trống rỗng, môi đỏ bị cắn tới chảy máu. Tống Ngọc cẩn thận hỏi: “Chủ tử, xảy ra chuyện gì vậy?”
Nàng lại giống như không nhìn thấy hắn, khuôn mặt trắng nõn lóe lên sắc xanh như gốm sứ, ánh mắt nhìn xa xăm, như hư vô. Tống Ngọc cả kinh, mới thấy nơi cổ áo bị hở của nàng, trên da thịt tuyết trắng thấy dấu răng đỏ thẫm bắt mắt, tràn đầy xuân ý rực rỡ, bị che giấu dưới y phục, tim đột nhiên như bị nhéo một cái: “Chủ tử, muốn nô tài chuẩn bị nước ấm không?” Tiểu Di chỉ gật nhẹ đầu, Tống Ngọc vội vàng đáp ứng, cũng không hỏi tiếp.
Nước ấm áp, sương mù dày đặc giống như có thể tẩy hết mọi thứ. Nàng cuộn thân thể, chỉ cảm thấy hai tay run rẩy kịch liệt, nhưng không nắm lại được, lại cảm giác bàn tay nóng bỏng của người nọ vuốt qua từng tấc da thịt, đốt cháy tâm đến run rẩy. Nàng nhắm mắt lại, dội mạnh một gáo nước lên đầu.
Chợt nhớ lại trước kia trong thanh lâu có một vị tỷ muội đến, khi đó nàng còn nhỏ, chải đầu hai búi chạy qua chạy lại trước mấy vị cô nương, trâm vàng tinh xảo, váy hoa nguyệt đỏ như máu, mặc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-dung-dieu-no/3546553/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.