Vũ Văn có việc bẩm báo, lệnh nội thị thông bẩm. Nội thị cười nói: “Ngọc thống lĩnh, thật là không khéo, Lộc Vương gia đang ở bên trong.” Hắn hơi sá một sá, xoay người tính đi, lại nghe bên trong mơ hồ truyền ra giọng nói của Lộc Vương. Hắn có võ công trong người, thính lực so với người bình thường nhạy hơn rất nhiều, nghe lén như vậy tất nhiên là không đúng, nhưng nội dung lúc này lại khiến cho hắn để ý.
“Thần đệ đi thăm dò thân thế của Điển Sử, kỳ thực phụ mẫu là nông dân, mặt mũi lại bình thường, thần liền nghĩ có phải không phải thân sinh hay không. Việc này vừa hỏi quả nhiên là thật. Khi nhặt được hai tỷ đệ, bọn họ vẫn còn là trẻ sơ sinh, trên người toàn vết máu loang lổ giống như hấp hối. Bọn hắn vốn sợ hãi né ra, nhưng lại bị một hắc y nhân uy hiếp, cho bọn họ tiền tài mới đồng ý nuôi dưỡng hai người. Lúc hai người được bảy tuổi liền bán vào thanh lâu.”
“Về sau, nam hài phạm lỗi, bị thanh lâu đánh cho gần chết, ném ra ngoài. Tú bà vốn muốn nâng nữ hài này thành hoa khôi, liền lừa gạt nàng nói là nam hài đã được bán cho nhà giàu có. Sau này, nàng lại đến phủ tướng quân…”
Lộc Vương chỉ khóc lóc kể lể: “Thần đệ cho rằng Điển Sử này là nam tử, Tứ ca đối với nàng ta đặc biệt, liền nghĩ có thể chữa được chứng đau đầu của Tứ ca hay không. Ai ngờ nàng là người bên cạnh Nam Cung Giác, có khi nào là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-dung-dieu-no/3546551/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.