Ánh nến nổ ‘tách tách’, trong căn phòng yên tĩnh lại đặc biệt chói tai, thân hình hắn dừng lại, rũ mắt nhìn mặt nàng, ánh sáng chiếu loạn trên gương mặt ngủ say của nàng, đột nhiên khẽ cười.
Thôi vậy.
Nàng hừ một tiếng rất nhỏ, giống như đang nằm một giấc mộng đẹp, đột nhiên lấn tới nhẹ nhàng ôm lấy vòng eo của hắn. Thân thể hắn nhất thời ngưng trọng, chỉ nghe tiếng hô hấp đều đều rất nhỏ của nàng.
Đêm, mọi âm thanh đều yên tĩnh.
Lúc tỉnh lại sắc trời đã hơi sáng, sương mù giữa đất trời tạo một mảng xanh trầm. Nàng mở choàng mắt, chỉ thấy ánh sáng lay động trong phòng, sáp chảy như nước mắt chỉ còn một đoạn ngăn ngắn, mỏng manh chiếu vào chăn gấm hoa lệ mát rượi như nước bên người. Bên cạnh đã không có ai, nàng trở mình từ trên giường ngồi dậy, bước thấp bước cao ra cửa, xuyên qua hành lang dài, chui ra khỏi cửa núm tua*, liếm môi đi đến một chỗ dây leo xanh um tùm. Thấy chung quanh không người, nàng kéo một thùng gỗ ra, cố sức di chuyển ra phía ngoài.
Trời vừa tờ mờ sáng, đã bị tiếng nữ tử thét chói tai làm tỉnh người. Tiếng thét kia to, người nghe thấy trong lòng cũng phát run. Bọn người hầu nhao nhao khoác y phục lên, thức dậy xem rốt cuộc là gì, mới thấy một nha hoàn khoác áo đen đứng trước cửa Vương ma ma, biểu tình đờ đẫn giống như ma vậy, nhìn kỹ hóa ra là Thúy Nhi phụ trách dọn dẹp, không khỏi quát. “Sáng sớm tinh mơ ngươi hét loạn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-dung-dieu-no/3546527/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.