Khi Khấu Đông mở mắt ra, đập vào mắt y đầu tiên vẫn là Diệp Ngôn Chi như cũ. Hắn ngồi ở bên mép giường, được bao phủ bởi một vầng sáng nhàn nhạt, từ trán cho đến cằm đều vô cùng thanh thoát, chỉ có lông mày là sâu hoắm.
Bóng dáng này dường như xếp chồng lên cùng với hình ảnh Khấu Đông nhìn thấy trong mơ, khiến cho trái tim y nhảy dựng lên nhưng mặt ngoài y vẫn không biểu lộ một chút nào.
"Sao lại nhìn tôi như vậy?"
Diệp Ngôn Chi bình tĩnh nhìn y chăm chú, hắn không hề đề cập đến vấn đề nào khác, chỉ hơi nghiêng người áp sát về phía trước, từ từ rút ngắn khoảng cách giữa hai người lại, "Thế nào?"
"Cái gì cơ?"
"Hẹn hò cùng NPC ấy." Diệp Ngôn Chi lặp lại, "Thế nào?"
"......"
Còn chưa kịp nói, Khấu Đông đã đột ngột nhớ đến nụ hôn bất ngờ xảy ra trong khi hẹn hò với giáo viên tâm lý. Tưởng tượng tiếp như vậy, ánh mắt của y không khỏi lay động, không hiểu sao mà sinh ra một chút áy náy để rồi không dám đối diện với tầm mắt của Diệp Ngôn Chi, "Cũng.. . cũng bình thường."
Diệp Ngôn Chi nhẹ nhàng cười thành tiếng, nghe không ra chút vui giận nào.
"Vậy sao?"
Khấu Đông càng thấy tắc nghẽn trong lòng hơn, âm thầm túm hệ thống ra đánh một hồi.
Nếu không phải do cái game rẻ rách này thì sao y lại có thể càng ngày càng giống một thằng khốn nạn như vậy!
Mọi thứ buộc y phải khốn nạn, y không thể không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-day-mot-giac-game-yeu-duong-da-bien-thanh-game-kinh-di/2102322/chuong-118.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.