Quan tài đen sẫm được mở phát ra ánh sáng, bên trong có một người đang khóc lóc sướt mướt bò ra ngoài. Nước da người nọ trắng trẻo, thân hình nhỏ nhắn, lông mày mỏng, trông rất thanh tú, nếu nhìn kỹ ngũ quan thì có thể thấy có vài phần giống với A Tuyết.
Giọng nói của cậu cũng rất tương xứng với dáng vẻ của mình, phải lắng tai thật kỹ mới có thể nghe rõ được, gọi tiếng "Chị ơi" xong thì lập tức cúi đầu xuống. —— Âm thanh cầu cứu ở trong quan tài ban nãy là tiếng to nhất mà cậu nhóc có thể phát ra được.
Tống Hoằng vẫn khách sáo với cậu, nói: "Không có việc gì chứ?"
"Không ạ," Duẫn Kỳ nhỏ giọng nói, "Trước khi đến đây em đã có chuẩn bị sẵn rồi..."
Không cần phải nói, sự chuẩn bị này chắc chắn không đầy đủ nổi đâu, dễ nhận thấy rằng cậu còn chưa chuẩn bị đầy đủ về mặt thể chất cơ mà.
Khấu Đông: "Ví dụ như?"
Thật ra y có hơi tò mò.
Bộ dạng Duẫn Kỳ vẫn như một con chim cút, suy nghĩ xong cũng không dám chắc chắn nói: "Em đã xem hơn 20 bộ phim ma..."
Khấu Đông: "..."
Vẻ mặt của Khấu Đông chuyển sang lạnh nhạt.
Xem phim ma thì có tác dụng quái gì, phim ma chỉ có ma thôi, nhưng trong game phá án kiểu này không chỉ có mỗi ma mà còn có cả biến thái.
Biến thái so ra còn dọa người hơn cả ma.
Diệp Ngôn Chi bên cạnh không để ý đến thành viên mới này chút nào,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-day-mot-giac-game-yeu-duong-da-bien-thanh-game-kinh-di/2102323/chuong-119.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.