Nhà họ Cẩn ở Nam Thành.
Hôm nay Cẩn Giai Thuỵ hiếm khi được ở nhà nghỉ ngơi, đang ăn cơm thì thấy Triệu Hiểu Khê chạy vào. Mặt Cẩn Giai Thuỵ lập tức xụ xuống: “Bà tới đây làm gì? Không phải đã nói bà đừng tới đây rồi sao?”
Triệu Hiểu Khê không để ý đến vẻ mặt lạnh lùng của Cẩn Giai Thuỵ, chỉ gấp gáp hỏi: “Cẩn Mai đâu?”
“Không phải Cẩn Mai đi cùng bà sao?”
“Cẩn Mai mất tích rồi.” Triệu Hiểu Khê nói.
Cẩn Giai Thuỵ biến sắc: “Sao lại mất tích?”
Cẩn Giai Thuỵ đi tới nắm vai bà: “Triệu Hiểu Khê bà nói rõ ràng cho tôi, Cẩn Mai đi đâu rồi?”
“Ông bỏ tôi ra, tôi còn phải đi tìm Cẩn Mai.” Triệu Hiểu Khê giãy giụa. Hôm nay bà mới phát hiện có điều gì đó không ổn, hôm trước Cẩn Tử Văn nói muốn đi đón Cẩn Mai, nhưng sau đó lại trở về một mình, hỏi nó thì nó chỉ nói Cẩn Mai đi du lịch với bạn, muốn ra ngoài chơi mấy ngày, ở đó là vùng núi, tín hiệu không tốt lắm nên không dễ dàng liên lạc được, là do nó đích thân đưa Cẩn Mai lên xe.
Cẩn Tử Văn làm việc luôn ổn thỏa, Triệu Hiểu Khê rất tin tưởng anh ta. Con trai bà đã nói như vậy thì bà cũng không nghi ngờ gì, lại nhớ trước đó Cẩn Mai vẫn luôn mồm nói muốn đến nước D chơi, bà còn định chờ Cẩn Mai trở về bà sẽ dẫn nó ra nước ngoài chơi mấy ngày.
Hôm qua, Triệu Hiểu Khê thấy Cẩn Tử Văn không yên lòng, tra hỏi nó thì nó chỉ nói là công việc nhiều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngot-ngao-trong-hon-nhan/933825/chuong-217.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.