Bên ngoài phòng, ả mặt sẹo thấy hình ảnh trong màn hình thì tức giận: “Con bé này đúng là yêu quái mà, đã vào đó sáu ngày rồi mà vẫn không hề hấn chút nào.”
Còn trong mắt gã đàn ông phương Đông lại có vẻ thưởng thức. Nghị lực của Hoàng Yến Chi tuyệt đối đứng đầu trong mấy cô gái mà gã từng gặp. Lúc trước, người đứng bên cạnh gã đây bị giam trong phòng tối chỉ đến ngày thứ năm đã không chịu nổi rồi. Lần này, Hoàng Yến Chi đã bị nhốt trong đó mấy ngày rồi mà trạng thái tinh thần vẫn không hề có vấn đề gì.
Chỉ là bọn họ không biết, lúc Hoàng Yến Chi mười ba tuổi đã từng làm sai một chuyện nên bị James trừng phạt, bị nhốt vào phòng tối, mãi nửa tháng sau mới được thả ra. Mà lần đó cũng là do James chủ động thả, chứ không phải bởi vì cô không chịu nổi.
Hoàng Yến Chi tranh thủ nghĩ hết những chuyện cần nghĩ, sau đó trong đầu dần dần trống rỗng. Cô nhắm mắt lại lần nữa, cảm thấy hơi buồn ngủ.
“Làm sao bây giờ? Chẳng lẽ cứ tiếp tục giam giữ cô ta? Tôi thấy cách này hoàn toàn không có tác dụng đối với cô ta.” Ả mặt sẹo bực bội đi tới đi lui.
“Ha ha, không hổ là người phụ nữ của Quân Hạo Kiện, không tệ, không tệ.” Chẳng biết KING đi vào từ lức nào, đôi mắt nhìn về phía màn hình đầy vẻ tán thưởng.
Gã đàn ông phương Đông thấy KING thì cung kính chào: “Đại ca.”
Ả mặt sẹo thu lại vẻ bực dọc trên mặt, yên lặng đứng một bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngot-ngao-trong-hon-nhan/933824/chuong-216.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.