“Sao rồi, có tin tức gì không?” Irene sốt ruột hỏi Ryan.
Ryan lại tỏ ra áy náy: “Xin lỗi anh bạn, tôi cũng không tìm được chỗ ẩn náu của KING, nhưng quả thật bây giờ bọn chúng đang ở Vịnh Tam Giác.”
Lời này đúng là thừa thãi, Irene cực kỳ thất vọng: “Dù sao cũng cảm ơn anh, Ryan.”
“Tôi nên cảm thấy có lỗi mới đúng, không giúp gì được cho cậu. Nhưng nếu như các cậu tìm được người rồi thì tôi có thể giúp các cậu cứu người.”
“Được, cảm ơn anh.” Trở về từ chỗ Ryan, Irene nói lại tình hình.
Quân Hạo Kiện sa sầm mặt: “Bây giờ chúng ta chỉ có thể dùng cách cuối cùng là tìm từng chỗ một. Hiện giờ Yến Chi đã mở thiết bị định vị rồi, chúng ta xuất phát từ nơi này, từ nam đến bắc, tìm từng chỗ từng chỗ một.” Quân Hạo Kiện chỉ vào một nơi nào đó trên bản đồ rồi nói.
Đây là cách rất ngu ngốc, nhưng với tình hình trước mắt mà nói thì đó lại là cách tốt nhất.
Ngày lại ngày trôi qua, Quân Hạo Kiện tìm rất nhiều nơi, nhưng đồng hồ trên tay anh vẫn không có bất cứ động tĩnh gì, cũng có thể nói Hoàng Yến Chi không hề nằm trong phạm vi mà bọn họ tìm kiếm. Đến ngày thứ năm, Ryan đột nhiên tới.
“Có tin tức.” Trên mặt Ryan thấp thoáng nụ cười, hiển nhiên là mang đến một tin tức tốt.
“Người của tôi ở Bắc Bộ từng nhìn thấy người BK hoạt động ở đó, có lẽ bây giờ bọn chúng đang ở đây.” Ryan chỉ vào một nơi trên bản đồ: “Nơi này là địa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngot-ngao-trong-hon-nhan/933826/chuong-218.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.