Xong việc cô quay về trung tâm, Hứa Thiên cũng báo cáo là làm rất tốt nhiệm vụ.
Cô cứ nghĩ đêm đó hắn đã chết rồi, nhưng bây giờ hắn còn đang đứng trước mặt cô. Nếu hắn biết cô còn sống, chắc hắn sẽ giết chết cô mất.
Nhưng cô cũng biết hắn chưa chết, chắc chắn cô cũng sẽ giết chết hắn.
“Về thôi.” Tuệ Lâm không nhìn nổi cái gương mặt của hắn, càng nhìn cô càng hận không thể giết chết hắn tại đây.
Tuệ Lâm nắm chặt tay An Nhiên lướt qua người đàn ông đó. Tân Kỳ cũng đi theo.
Vì cái gì mà cô phải run sợ trước nặt người này, ngược lại chính hắn phải run sợ khi biết cô còn sống chứ.
Ba người cùng bước vào thang máy, Tuệ Lâm nhìn hắn và cô vợ yêu quý của hắn, nhếch nhẹ khoé môi, cười lạnh với bọn họ. Tất nhiên, bọn họ cũng đã thấy sự xuất hiện của cô.
Chu Nam nhìn thấy gương mặt có chút quen thuộc, vô thức xoay mặt lại nhìn.
Khuôn mặt đó… rất giống với một người.
Nhưng cô ta đã chết rôi cơ mà?
Nhưng chắc chắn Chu Nam không hề nhìn nhầm, chắc chắn đó chính là Đường Tuệ Lâm.
“Anh sao vậy?” Lệ Quyên nhìn sang Chu Nam hỏi.
“Con… con Tuệ Lâm vẫn… còn sống sao?” Chu Nam vô thức hỏi.
“Cái gì? Không phải anh nói đã giết nó rồi sao?” Lệ Quyên mặt mày trở nên trắng bệt.
Lệ Quyên này là cô tình nhân đêm hôm đó ân ái với hắn trong khách sạn, ha ha đúng là trời sinh một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngot-ngao-noi-anh/2822482/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.