Định Băng Băng ngại ngùng từ chối dùng chung, cô ta cũng không đi canteen mua cho mình thứ gì ngoại trừ mấy củ khoai lang đem theo từ nhà. Lục Yên thấy vậy đưa cho đối phương hộp sữa của mình, không cho phép từ chối, trong ngăn bàn thứ này không thiếu.
Từ khi bước vào đã thấy mọi thứ khác xa ngày hôm trước, không gian thông thoáng gió lùa tứ phía, bụi bẩn được loại bỏ hoàn toàn, mang theo mùi xịt phòng thơm nức mũi. Mặt sàn bóng loáng in rõ hình người thế kia mà.
Những thứ được tô vẽ trên bảng đen cực kỳ điệu nghệ, hai cái ghế lười không biết bằng cách nào xuất hiện ở đây, bên dưới có trải thảm, một góc khác hai cái bằng chập lại thành chiếc giường, bên trên còn trải ga che phủ chân bàn.
Cây xanh đặt khắp mọi nơi làm cho không gian trở nên ôn hoà.
Cô nhai hết cơm trong miệng, thắc mắc hỏi: “Cậu làm những gì điều này sao?”
Trương Ngạn Duy điềm tĩnh đáp: “Hôm qua đi cùng cô cả ngày.”
Cả hai đồng loạt nhìn về phía Đinh Băng Băng, cô ta điên cuồng lắc đầu: “Tôi còn nghĩ là hai người.”
Lục Yên tái nhợt, chuẩn bị tư thế sẵn sàng bật chảy khỏi nơi này.
Trương Ngạn Duy trấn an: “Tôi biết người sắp xếp những thứ này, là người quen.”
Đinh Băng Băng tò mò hỏi: “Là ai vậy? Cùng lớp với chúng ta sao?”
“Không phải.” Hắn dứt khoát đáp.
Trương Ngạn Duy chỉ là không hiểu, vì sao Trương Kinh Lương cứ mãi thò tay vào những chuyện có liên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngot-ngao-danh-cho-anh/2852834/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.