Chương trước
Chương sau
Khương Vận tạm dừng vài giây, cũng không nghe thấy cô đáp lời, thở dài nói: “Tiểu Trì chính em hẳn cũng biết, em và Khương Dịch hiện tại là một quan hệ không bình đẳng, Khương Dịch là em trai chị, chị cũng không muốn nó không danh không phận mà trộm yêu với em, nhưng mà Tiểu Trì, so với việc ấy, chị càng không muốn sau này tên em đều phải dính lấy cái tên "Khương Dịch".”

“Đến lúc đó đạo diễn biên kịch nhà làm phim vừa nhìn thấy em, ý nghĩ đầu tiên sẽ là người này là vợ của Khương Dịch, mình phảu đặc biệt chiếu cố cô ấy. Dân mạng khi nhắc đến em sẽ là đi lên nhờ hậu đài lớn. Tiểu Trì, nếu em không muốn như vậy, tạm thời trước mắt chỉ có thể nhẫn nhẫn mà thôi.”

Khương Vận thao thao bất tuyệt nói một đoạn dài, cuối cùng còn hỏi ý kiến cô một lần: “Tiểu Trì, em cảm thấy thế nào?”

Trì Yên không có ý kiến gì

Khương Vận có thể hiểu được nội tâm của cô, suy nghĩ của cô với lời chị nói cũng không khác nhau quá nhiều.

Sau khi cắt điện thoại, Trì Yên mở Weibo ra bắt đầu biên tập.

Sự việc đã đơn giản như vậy, thế mà cô vẫn phải sửa sửa xóa xóa mấy câu, cuối cùng cũng không thể up lên được, lại lấy dép lê chạy lên lầu____

Đi lấy giấy đăng kí kết hôn.

Sau hôm lấy giấy với Khương Dịch xong, Trì Yên liền đem hai cái quyển sổ nho nhỏ màu đỏ kia ép xuống đáy hòm.

Trừ phi ngày nào đó ly hôn cần dùng đến, bằng không cô thật sự không nghĩ sẽ lấy ra xem một cái.

Nguyên nhân đơn giản đến không thể đơn giản hơn: Cô không có dũng khí xem lại hình mình trên ảnh chụp lần thứ hai.

Hôm lấy giấy là trước hôm Khương Dịch đi nước ngoài một ngày, Khương Dịch bất ngờ bảo đi làm, giống như sợ cô đổi ý bất ngờ vậy, hơn 8h sáng đã xuất hiện ở phòng khách Trì gia.

Người Trì gia đối vị con rể tương lai này hiển nhiên cực kì tiếp đãi, nhiệt tình chỉ thiếu mức nắm lấy tay anh hỏi han ân cần.

Trì Yên bị mẹ kế ép dậy, đầu bù tóc rối, chỉ kịp đổi quần áo.

Khương Dịch lúc ấy ngồi ở phòng khách dưới lầu một, ánh mắt nhìn cô ẩn ẩn mang theo ý cười dịu dàng.

Trì Yên nhớ không rõ lắm, khi đó suy nghĩ đơn thuần, sao qua nhiều năm như vậy, người này lớn lên vẫn đẹp như thế.

Cô không mê trai, nhưng tầm mắt phải liếc mấy cái mới thu lại được.

Ba và mẹ kế đều đang nói chuyện, đem Khương Dịch khen đến tận mây xanh, còn đem cô ném xuống dưới lớp đáy bùn.

Trì Yên nghe được, nghĩ thầm nếu đã tự hiểu như thế thì đừng để cô gả đi.

Trì gia căn bản không xứng với Khương gia.

Cũng giống như Trì Yên không xứng với Khương Dịch.

Ngày đó, Khương Dịch không nói gì, đáy mắt tựa như che một tầng hơi băng mỏng, lạnh lạnh.

Lúc Trì Yên bị anh kéo đến Cục Dân Chính, vẫn còn có chút buồn ngủ, mắt mông lung, tóc hơi rối, có sợi tóc còn xõa ra, che gần nửa khuôn mặt, lại bị Khương Dịch đưa tay ván ra sau tai.

Động tác của anh rất dịu dàng, chẳng qua lúc ấy Trì Yên căn bản không chú ý đến.

Trì Yên cứ qua loa như vậy mà chôn mình xuống dưới nấm mồ hôn nhân.

Bởi vì toàn bộ hành trình không trong trạng thái, cho nên bác gái xử lí thủ tục đăng kí kết hôn cho hai người còn tưởng rằng họ đến li hôn, cứ luôn nhắc nhở cô, đây là chỗ đăng kí kết hôn đó.

Vất vả chụp ảnh xong rồi dán lên, Trì Yên vừa lấy tờ hôn thú nhìn qua, hận không thể kéo bản thân nửa giờ trước ra đánh chết.

Đây rõ ràng là tấm ảnh cô không dám cho ai xem nhất, đến ảnh chứng minh thư còn đẹp hơn nữa kìa.

Vì thế sau khi trở về, cô quyết định không để cho hai quyển sổ kia thấy được ánh sáng mặt trời nữa.

Hôm nay thật sự là tình huống đặc thù, Trì Yên bất đắc dĩ mới lục tung tìm ra.

Khương Dịch quả thật rất đẹp trai, cho dù là ản trên chứng minh thư cũng rất đẹp.

Trì Yên tự động tránh nhìn khuôn mặt của chính mình, sau đó khép tờ hôn thú chụp một tấm, lại sau đó, sửa lại hai hàng chữ để phát Weibo ——

【 Đã có người để nhớ, ở tại nơi phương xa. 】

Sau đó đính kèm tấm ảnh chụp giấy đăng kí kết hôn vào.

Sau khi Trì Yên phát xong mới nhẹ nhàng thở ra một hơi.

Vốn dĩ độ hot của cô không cao, nhưng hôm nay lại có liên hệ với Lục Chi Nhiên, nên có chiếm hot search một lúc.

Dân mạng vào hot search này, đều có thể thấy bài đăng Weibo mới nhất của cô.

Không đến vài phút, phía dưới bài đăng của cô đã có fan đứng đầu ý tới tổng kết bài Weibo cho cô___

Hôm nay Yên Yên có bạn trai sao: 【 Tôi đại diện ra phiên dịch giúp mọi người một chút.

1. Tôi kết hôn rồi, nhưng không phải cùng Lục ảnh đế.

2. Tình yêu xa cách, tôi rất nhớ anh ấy.

3. Yên Yên, em cho chị full điểm luôn. 】

Trì Yên lập tức chặn bình luận này, lại phát Weibo mới giải thích: 【 lại bổ sung một chút.

Vốn là việc cá nhân không định công khai, nhưng gần đây có nhiều tin đồn quá, không thể không làm rõ một chút.

Vị kia nhà tôi tương đối thích ăn dấm, hai người bọn tôi lại cách khá xa, hai bên đều tương đối bận, anh ấy tức giận, tôi cũng chỉ có thể gọi điện thoại dỗ anh ấy, hi vọng mọi người sau này không cần suy đoán nữa, fans CP khpong cần liên hệ đến bản thân diễn viên.

Cuối cùng gửi lời xin lỗi đến các fans của tôi, thực xin lỗi, hiện tại mới nói cho mọi người biết. 】

Sau khi Trì Yên đăng lên, tay có chút run run

Hẳn là vừa rồi tốc độ gõ chữ hơi nhanh quá.

Weibo này nhanh chóng phát tán khắp nơi, những diên viên có quan hệ không tồi với cô hầu như đều share chúc mừng.

Trì Yên nhìn độ hot của cô cùng Lục Chi Nhiên trên hot search dần dần giảm xuống, giống như vừa đánh một trận chiến ác liệt, làm bản thân đánh đến cả thể xác lẫn tinh thần đều thấy mệt.

Mệt mỏi cả ngày, Trì Yên định sau khi tắm xong mới gọi điện thoại cho Khương Dịch, bất tri bất giác đã ngủ mất

Cảnh diễn của Trì Yên đã hết, hơn nữa cánh tay bị thương vẫn chưa khỏi hẳn, sau mấy ngày cũng không đến đoàn làm phim nữa.

Bên ngoài ánh mặt trời lại độc, cô đến ra khỏi cửa cũng không muốn ra.

Bạch Lộ gọi cô rất nhiều lần.

Gọi từ thứ hai đến tận thứ Bảy, Trì Yên thật sự không dám tiếp tục đùn đẩy nữa, bôi mấy lớp kem chống nắng rồi mới không tình nguyện ra khỏi cửa.

Bởi vì là ngày nghỉ, Bạch Lộ thoạt nhìn so với bình thường lại càng căng tràn sức sống hơn.

Trì Yên giống như cái đuôi nhỏ, cùng cô nàng đi càn quét toàn bộ trung tâm thương mại, đi một lúc lâu, hai chân đều đã muốn đứt ra lupon, cuối cùng mặc kệ Bạch Lộ phản đối mãnh liệt vẫn kéo cô màng đến quán cafe nghỉ ngơi.

Quán này người có hơi đông, số phòng lại không nhiều lắm nên đầy cả.

Trì Yên cùng Bạch Lộ chỉ có thể tìm một cái góc ngồi xuống.

Bạch Lộ lấy miếng bánh kem nhỏ bỏ vào miệng, hơi nhiều nên nói không rõ: "Vị kia nhà cậu khi nào thì về hả?"

Sau khi tự cô phát Weibo làm rõ, Bạch Lộ với Tống Vũ đều đổi cách xưng hô sang 4 chứ này.

Ban đầu Tống Vũ còn không hài lòng vì bị cô gạt, nhưng sau khi ngay xong vài câu, lại lập tức ném cái không hài lòng ra sau đầu.

Trì Yên chống cằm khẽ khuấy ly cà phê, đã cho một khối đường vào rồi, nhấp thử một ngụm mà vẫn thấy đắng, cô nhíu mày: "Ngày mai."

Ngày mai, cũng vừa lúc Ái Luyến cùng một nhãn hiệu trang phục khác tổ chức buổi tiệc tối từ thiện.

Trì Yên làm người đại diện của Ái Luyến, tất nhiên cũng được mời đi.

Sau sự việc của Đỗ Vũ Nhu, Ái Luyến dứt khoát không mời thêm người đại diện khác nữa, sau khi nói chuyện với Khương Vận, lại tăng giá mời Trì Yên.

Mấy hôm trước lúc đi quay video tuyên truyền, Trì Yên còn đụng phải Thẩm Ninh.

Nghĩ đến người này là mí mắt đã muốn nhảy lên rồi, Trì Yên đè lên mí mắt, trong lòng có chút không yên.

·

Hai người về sớm, cho nên không thấy được, cách có vài phút Thẩm Ninh cùng MIA đã từ phòng bên đi ra.

Từ đầu đến cuối Thẩm Ninh đều cau mày, lúc đi ra còn suýt chút nữa va vào nhân viên phục vụ, MIA nhanh tay le mắt kéo cô ta qua: “Ninh Ninh, sao em lại thế này?”

“Chị dâu, em muốn phơi bày việc kết hôn của Trì Yên với Khương Dịch.……”

Lời còn chưa dứt, miệng đã bị MIA che lại, đè thấp giọng nói nói: “Ngàn vạn lần em đừng có làm, Khương Dịch đã nói mình kết hôn rồi, lúc này em đem đề tài chuyển lên người cậu ta, khẳng định chẳng ai nhàn rồi đến làm ầm lên đâu. Hiện tại nếu em đem tin này đưa cho giới truyền thông, đến lúc đó sẽ có một đống paparazzi đi theo bên người Khương Dịch, em lại muốn tiếp cận cậu ta, vậy không phải thành tiểu tam xen vào hôn nhân của người ta sao?”

MIA hận sắt không thành thép mà dùng sức chọc cái trán của cô ta: “Ngốc như em, từ khi nào lại thiếu kiên nhẫn thế?”

Thẩm Ninh không hé răng, nhưng quả thật đã nghe vào lời của MIA

“Gái trẻ đẹp ai mà chẳng thích, em cứ chờ đến khi cảm giác mới mẻ của Khương Dịch với cô ta hết rồi, sau đó đem tâm tư đặt lên người em, trước để cậu ta ly hôn, sau em mới có thể danh chính ngôn thuận tiến vào Khương gia có hiểu không? Lúc này em tự tìm đường ngáng chân mình làm gì hả?”

Ngày thường cô ta là một người rất ổn trọng, nhưng chỉ cần đụng tới Khương Dịch một chút thôi lại không khống chế được cảm xúc của mình

“Nhiều lắm thì ngầm ngáng chân cô ta, đừng có làm rõ ràng lộ ra. ”

Thẩm Ninh nhíu mày, móng tay ấn chặt vào lòng bàn tay, giống như sắp bị bẻ gãy, lúc sau mới đáp một tiếng được, lấy di động ra gọi ra ngoài.

·

Chiều thứ hai, Trì Yên nhận được điện thoại bên Ái Luyến gọi tới.

Bởi vì là hai cái nhãn hiệu cùng kết hợp tổ chức tiệc tối, Trì Yên làm người phát ngôn, nên phải mặc đồ của hai nhãn hiệu này.

Người tham gia tiệc tối tương đối đa dạng, người có danh tiếng lớn có minh tinh hạng nhất như Lục Chi Nhiên, nhỏ thì có đến Tống Vũ, cô cùng rất nhiều người ở tuyến 5, tuyến 6 không nhớ rõ tên.

Còn có không ít mấy thương nhân tư bản cũng ở trong danh sách khách mời.

Sau khi đi ngang qua sân khấu, tiếc tối chính thức bắt đầu.

Trì Yên thấy được Lục Cận Thanh ở cách đó không xa, người nọ đang nói chuyện cùng với những người khác, lúc thấy cô còn hướng ly tới phía này.

Làm đáp lại, Trì Yên uống vào mấy ngụm.

Lúc này Tống Vũ đang đi lấy đồ ăn, Trì Yên một chỗ khá yên tĩnh nhanh nhanh gọi điện thoại cho Khương Dịch.

Giọng đàn ông rất nhanh truyền đến, mơ hồ còn lẫn với tạp âm khá ồn ào: "Sao thế?"

Trì Yên bước từng bước nhỏ xoay vài vòng. Hôm nay từ lễ phục cô mặc đến giày cao gót cô đi đèu là của nhãn hiệu hợp tác với Ái Luyến.

Lễ phục là một bộ váy trắng tinh khiết, vừa chạm đầu gố, kiểu dáng đơn giản vào phóng, mỗi một viên châu đặc biệt tinh xảo.

Cô cúi đầu, duỗi tay nhẹ nhéo một hạt châu, đầu ngón tay nhẹ cọ lên, cô hỏi: “về rồi à?”

Chỗ ồn ào thế chắc là ở sân bay.

Người đầu kia không đáp mà hỏi lại: “Nhớ anh sao?”

Trì Yên nhẹ nhàng cong môi, sau đó nghe được Khương Dịch lại mở miệng: “Quay đầu lại.”

Cô không rõ nguyên do quay đầu, sau đó thấy được phía sau —— tường.

Trì Yên mặc kệ anh, trực tiếp cắt điện thoại.

Di động còn chưa kịp cất vào, đã bị người từ phía sau ấn eo ôm một chút, Trì Yên run một cái, bên tai có khí nóng khẽ đảo qua, ngưa ngứa

“Còn không trả lời anh,” giọng đàn ông trầm thấp phả bên tai trái, “Nhớ anh sao…… Bà xã?”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.