Mới vừa thuê một căn nhà ở Nam Thành xong, Tống Văn đã gọi điện cho cô.
Cô không do dự, trực tiếp ấn nghe.
"Ở đâu?"
Thư Tâm báo địa chỉ.
Tống Văn không nói gì, cúp máy bắt taxi tới đây.
Cửa vừa mở, Tống Văn tiến vào thấy Thư Tâm đang thu dọn bàn trà, cô ấy thực sự là một người phụ nữ đức hạnh, nghe nói cô ấy đã từng vì để lau sạch sàn nhà mà quỳ trên mặt đất dùng khăn lông lau chà từng tí một ước chừng một tiếng đồng hồ.
Cô cả đời này có lẽ đều không thể làm được.
Cô thà bỏ ra năm trăm tệ thuê người giúp việc làm những việc này còn hơn dọn dẹp vệ sinh mà tổn thương đầu gối cùng bàn tay này.
Thư Tâm rót một ly nước chanh đặt trên bàn trà.
Tống Văn nhìn chằm chằm cốc nước, hỏi " Rót nước cho tôi làm gì? Chờ tôi hất vào mặt cô?"
Cô dừng tay không dọn dẹp nữa, cởi tạp dề đặt sang một bên, ngồi ở sô pha đối diện hỏi " Cậu tìm tớ có việc gì không?"
Tống Văn không đi vòng vo nữa " Được rồi, Thư Tâm, cô thật tuyệt vời, tôi cứ nghĩ cô là một người biết an phận thủ thường, nhưng không ngờ rằng cô lại không nói một lời mà dụ dỗ chồng tôi".
Cô cụp mắt xuống nhìn những ngón tay của mình " Chuyện này tớ không có gì phủ nhận".
" Vậy là bây giờ cô đang dọn nhà để sống với anh ấy đúng không?" Tống Văn đứng lên đánh giá toàn bộ căn nhà " Vậy thì, tôi sẽ cho các người vui vẻ!"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngon-tinh-yeu-duong-vung-trom/658059/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.