Vào đêm Lăng Thiệu rời đi, cô mua một vé tàu ngày thứ ba đi Nam Thành.
Cô tính toán thuê một căn phòng gần trường, vừa giúp cô Dương phiên dịch, vừa tìm một công việc mới liên quan đến nó.
Ở quê của cô công việc này khá mới lạ, cô mấy năm gần đây cũng đã quên ít nhiều, may mà tài liệu của giáo sư Dương không quá gấp, mấy ngày nay cô vừa dịch vừa tra tài liệu, bắt đầu thích thú với niềm vui của công việc thay vì giống như ở quê vậy, ngồi vào bàn làm việc ngày qua ngày trải qua với sự buồn tẻ nhàm chán.
Điều cô không ngờ là Lý Đức Hải chủ động liên lạc với cô, hẹn gặp trước cửa Cục Dân Chính.
Hiếm khi Lý Đức Hải tự mình chăm chút bản thân, quần áo ăn mặc sạch sẽ, cạo sạch râu, chỉ là gương mặt vẫn mệt mỏi tiều tuỵ, trên mặt vẫn có dấu vết bị thương, như là đánh nhau. Khi nhìn thấy Thư Tâm, miễn cưỡng cười một chút.
Cả hai không nói gì, đi vào điền thông tin ly hôn.
Bàn tay anh run rẩy kịch liệt, sau khi ký giấy chứng nhận ly hôn, anh nhìn nó thật lâu.
Sau khi cô ra ngoài, hỏi anh rằng dự định làm gì tiếp theo.
Lý Đức Hải cười khổ " Còn có thể làm gì mà tính toán nữa? Mẹ anh có bố chăm sóc, nếu ông thân thể không khoẻ.....anh sẽ thuê một y tá..."
" Anh có tiền để thuê không?" Thư Tâm hỏi.
"Có" Lý Đức Hải cúi đầu " Năm vạn kia....còn chưa dùng hết".
Cô không nói.
Anh hít vào một hơi, ngẩng đầu lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngon-tinh-yeu-duong-vung-trom/658058/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.