Lăng Thiệu trở về Nam Thành vào tối ngày hôm đó.
Tống Văn không đi làm, cô ngồi ở nhà một ngày một đêm.
Từ sau khi anh rời khỏi nhà, cô ngồi trên giường, không nhúc nhích.
Nghe thấy tiếng thay giày của anh từ ngoài huyền quan, anh cất chìa khóa lên tủ giày, đi vào toilet rửa tay, sau đó đi vào bếp rót nước.
Tống Văn cuối cùng cũng động đậy.
Cô mang dép lê, từng bước đi về phía anh.
Trên mặt không trang điểm, nước da nhợt nhạt, khó coi cực kì.
Giọng nói lại càng khàn khàn khó nghe " Chồng à, anh bên ngoài chơi như thế nào cũng được, em đều chấp nhận, không ly hôn được không anh?"
Lăng Thiệu đem đặt cốc xuống, không nói gì, lặng lẽ nhìn cô.
Cuộc hôn nhân của bọn họ hoàn toàn là mai mối giữa hai bên cha mẹ. Hai gia đình từng là hàng xóm của nhau ở ngoại ô. Sau đó, cha mẹ của Lăng Thiệu chuyển đi nhưng cha mẹ Tống Văn vẫn thường xuyên qua lại với nhà anh, thỉnh thoảng còn gửi một ít rau dưa củ quả trong vườn, dịp lễ tết hai bên cũng thường xuyên lui tới.
Hai người trẻ tuổi không tránh khỏi chạm mặt, nhưng lúc đó anh đã có bạn gái và cô cũng đã có bạn trai.
Sau đó, hai người đều chia tay, vì sự mai mối của bố mẹ, cũng để làm bố mẹ an tâm liền thuận theo ý nguyện mà kết hôn.
Kỳ thực không có gì không tốt.
Lăng Thiệu vẫn chơi bời bên ngoài.
Tống Văn đều biết, nhưng cô không quan tâm.
Bởi vì bất kể ngủ với người phụ nữ nào, tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngon-tinh-yeu-duong-vung-trom/658057/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.