Xe hắn dừng lại bên cạnh cổng bệnh viện, tôi cảm ơn, rồi đi vội vào bên trong
Vừa rồi mẹ chồng có nhắn số phòng cho tôi, tôi đi về phía phòng 201.
Mở cửa ra tôi thấy con gái nhỏ bé của mình nằm trên chiếc giường bệnh, tay bé băng một lớp băng gạc trắng tinh.
“Mẹ ơi...” Zi nhìn thấy tôi hình như rất vui, con bé cười gọi to
Tôi đi lại gần,ôm con vào lòng
“Cô đã đến rồi sao” giọng mẹ chồng vang lên ở phía sau, tôi quay lại nhìn bà
“Con chào mẹ”
“Hừ, cô chào thì tôi nhận, nhưng tiền viện phí cô nhớ giả tôi không thiếu một đồng nghe chưa, đừng có mà lấy tiền của thằng Quân giả tôi” bà ấy vừa nhàn nhã uống nước bên sofa vừa nói
Tôi không nói gì, quay sang vuốt tóc con gái hỏi
“Zi nói mẹ biết sao con lại bị bỏng ở tay.”
Con bé lắc đầu không nói gì.
Nhưng tôi biết tại sao con tôi lại bị như vậy. Con bé tính cách không hề nghịch ngợm, bị bỏng như này ắt hẳn là có nguyên do. Tôi quay ra nhìn về hướng mẹ chồng, bà ấy vẫn đang ung dung uống trà. Tôi khẽ thở dài.
“Mẹ đưa con về’' tôi bế con lên đi ra ngoài
“Có phải cô sắp ly hôn với thằng Quân không, ly hôn mau chút tôi còn đón Tuyết về nhà” bà ấy cười nói
“........” tôi không đáp
“Cô bị câm à, nghe Tuyết nói tối qua cô đi thuê trai hả, loại người như cô thật lẳng lơ”
“Vậy mẹ thử xem lại con trai mình có gì hơn con rồi hãy nói” tôi quay lại cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngon-tinh-ngoai-tinh/454211/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.