“Cảm ơn anh đã giúp tôi”tôi nói nhỏ đủ hắn nghe thấy
“Không cần em nói câu đó. Đến việc bảo vệ người phụ nữ của mình tôi không làm được, vậy khác gì vô dụng” hắn cười nói
Tôi im lặng nhìn ra ngoài, không gian yên tĩnh lạ thường
“Anh xin lỗi, anh về hơi muộn.” hắn một tay cầm bàn tay tôi rồi hôn nhẹ vào đó, tôi như có một dòng điện chạy qua…tim bỗng đập lệch đi một nhịp
“Anh không có lỗi gì cả, chuyện của tôi tự tôi giải quyết, anh không cần xen vào!” Không không nhìn hắn, mắt vẫn hướng nhìn ra bên ngoài.
Đúng lúc gần đến công ty, tôi bảo hắn dừng xe lại, tôi đi ra khỏi xe thật nhanh......
“Thanh Thanh, hôm qua mày đi đâu thế, chồng mày gọi cho tao suốt’' Mai vỗ vai tôi
“Cố Nguỵ về rồi” tôi nói
“CÁI GÌ?” Giai Kì không biết từ đâu nhảy ra, gào to lên
Vài người đi lại quay ra nhìn tụi tôi, tôi liền kéo hai người đó ra ban công
“Anh Nguỵ về rồi....về rồi sao?” Giai Kì hình như rất vui nói
“Ừ.” tôi đáp
“Đừng nói hôm qua mày ở chỗ hắn cả đêm đấy nhé” Cẩn Mai nhìn tôi, nét mặt không giấu nổi ý cười.
Tôi chả cười cũng chả có biểu cảm, thực ra đấy chỉ là vẻ bên ngoài, chứ thực ra lòng tôi còn rối hơn cả tơ vò.
“Thanh, mày định thế nào…” Mai hỏi tôi
“Tao đã có suy nghĩ riêng, mày yên tâm” tôi chấn an họ hay đang tự chấn anh bản thân mình?
Rồi ba người chúng tôi đi về chỗ làm, tôi vừa ngồi xuống
“Thanh, anh có chuyện muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngon-tinh-ngoai-tinh/454210/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.