Lúc tôi vừa mở cửa nhà ra đã thấy hình ảnh anh ôm Bo cùng xem tivi, thấy tôi Bo chạy vội đến, không như mọi ngày nhóc sẽ ôm chân tôi, hôm nay Bo chỉ kéo nhẹ tà áo tôi hỏi
“Mẹ ơi...chị Zi có đau không” Tôi nghe con nói thấy vừa hạnh phúc vừa thương, tôi không biết nên trả lời thế nào
“Anh đi nấu cơm nhé” lúc này anh đi ra chỗ tôi nói nhẹ
Tôi nhìn anh, sau đó nói nhỏ
“Để em đặt con rồi em nấu cũng được”
Anh cúi đầu không nói gì, tôi đi qua anh vào phòng con, đặt Zi nằm xuống giường, tôi lại dắt Bo vào bếp...
Tôi bày đồ ăn xong, sau đó nói vào bế Zi ra ăn cơm, bữa cơm thật ngột ngạt.
Ăn xong, tôi giúp hai nhóc đi ngủ. Rồi quay về phòng mình lấy gối và chăn.
“Em muốn ngủ riêng?’' Anh hỏi tôi, tôi không nghĩ anh ở phòng ngủ, giờ này bình thường anh vẫn bên thư phòng
“Chúng ta cần nói chuyện” tôi ngồi xuống mép giường nói
“Tôi nói rồi tôi sẽ không ly hôn, không bao giờ”
“Sở Đông Quân, anh làm vậy liệu có nghĩ đến em có thoải mái hay chưa...”
“Anh.....không phải trước đây em nói sẽ tha thứ cho anh sao...vợ à tha thứ cho anh đi’' anh nhìn tôi, ánh mắt hối lỗi
Tôi chỉ lắc đầu
“Sở Đông Quân, rốt cuộc anh muốn tôi làm như thế nào đây? Sau lưng tôi anh có người khác…. Tôi vì con… vì tình cảm tôi dành cho anh….hết lần này đến lần khác tôi tự nhủ với bản thân phải mạnh mẽ hơn, tự nhủ rằng anh sẽ không bỏ rơi tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngon-tinh-ngoai-tinh/454212/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.