Chương trước
Chương sau
Trong lòng của Hạ Giao nhảy dựng, cặp mắt mê ly nhìn chằm chằm anh, chợt thức tỉnh, tháo chạy ngược trở ra nơi nguy hiểm dọa người này.....
ẦM.
Hạ Giao giật mình trợn to đôi mắt, không thể tin được, trũng nước này ở đâu ra, toàn thân ướt đẫm, nhìn Cố Hàn Đình cũng tình nguyện rơi xuống cùng cô, chấp nhận lắc đầu một cái, nói:
_ Anh lập lại lần nữa em phải tin anh, mê cung không được quay ngược trở lại......
Cả hai người đều ướt đẫm!!
_ Hàn Đình....em muốn thoát khỏi nơi quái này...
_ Được, đi hết con đường này sẽ là lối ra, chuyện gì cũng không làm giữa chừng...anh đã ăn no đâu...?
_ Gì cơ...
Cố Hàn Đình cảm thấy Hạ Giao như một con mèo nhỏ, rúc vào lòng mình, anh chậm rãi ôm cô ngồi lên bờ, hôn hai chân của cô, đầu gối của cô, khẽ mút lấy mỗi tấc da thịt của cô. Nơi đó trong thân thể của Hạ Giao ướt át, khiến tâm tư bay bổng, rốt cuộc nước mắt lăn xuống, đang lúc cám ơn người đàn ông này đã đưa mình vào thiên đường hạnh phúc và kích thích như vậy thì cô cảm thấy anh đang nhẹ nhàng buông lỏng giày của mình ra, hôn nhẹ mũi chân của mình, cô đột nhiên nước mắt lại lăn xuống, rốt cuộc thả lỏng bản thân nhìn anh, mềm mại nói:
_ Thật là nhột! Cố Hàn Đình. Anh làm gì vậy? Rất bẩn...
_ Không bẩn, trũng nước suối này lưu thông với thác nước bên ngoài khu vui chơi.
_ Trũng nước này cũng quá hữu dụng đi.
Cố Hàn Đình cười một tiếng, lại hôn nhẹ mũi chân của cô......
Hạ Giao lại cất tiếng cười lên, rút chân về, anh lật thân thể cô qua, mặt cô phiếm hồng động tình, hai mắt phát ra một chút mập mờ......
Cố Hàn Đình biết ý của cô, vẫn hôn mũi chân cô, đùi non, rồi đến mông, thắt lưng, rồi đến bả vai, khẽ cắn da thịt lộ ra trên bả vai trơn bóng, thơm mát, ngửi được mùi hương này, hai tay của anh không khỏi lại dò vào trong áo lót của cô, nhẹ nhàng xoa nắn....Hạ Giao lại tinh quái xoay người, hai chân nhẹ nhàng cuộn rút, mỉm cười tràn đầy hấp dẫn nhìn hắn.....
_ Muốn em sao?
Con mắt Cố Hàn Đình khẽ cau mày, không thể tin được nhìn cô, cười nói:
_ Em quyến rũ tôi còn gì?
Hạ Giao khẽ cắn môi, mỉm cười nhìn anh, hai mắt lại khẽ chớp, mê ly.
_ À?
Hạ Giao vẫn bị kích thích nở nụ cười, nước mắt lăn xuống, có lẽ cô biết giờ phút này không nên, nhưng cô không cách nào nữa ngăn được tình yêu của mình và anh nữa.....
Cô lại bị kích thích mỉm cười dịu dàng, lúc Cố Hàn Đình khẽ thở dốc, cô ôm cổ của anh, hôn môi mỏng của anh, thậm chí ở bên tai của anh nhây nhây, nhẹ nhàng khẽ cắn. Thân thể Cố Hàn Đình nhanh chóng nóng lên, đè trên người của cô, tay dò vào quần lót của cô, tìm nơi ướt át, thậm chí vươn tay dò vào trong sâu thẳm!!……….
Hạ Giao kêu nhỏ ra tiếng, nước mắt lăn xuống, cô kích tình khó chịu, trong lòng muốn một lần ôm anh, vừa cùng anh hôn, vừa hưởng thụ tay của hắn giữa đùi mình càn quấy, mang tới kích tình, phát ra khát vọng trong lòng, nói:
_ Hứa với anh, kể từ giây phút này thân thể chúng ta thuộc về nhau..........
Cố Hàn Đình vừa nói dứt lời, tay lại tiến vào giữa hai chân của cô
_ A..........
Hạ Giao lại kêu lên...Thân thể hai người không ngừng di động, khó khăn tách ra, triền miên cùng nhau, ôm nhau, nụ hôn nóng bỏng, khẽ cắn đầu lưỡi, xoa nhẹ giữa hai chân, truyền đến một loạt âm thanh kích tình khó chịu, tất cả thứ này đều cùng ướt át!
Cuối cùng Hạ Giao ở trong ngón tay đầy ma lực của Cố Hàn Đình kích thích vào, dường như đã đạt đến cao trào.... Thân thể giống như nhẹ nhàng, Hạ Giao trợn to cặp mắt. Còn Cố Hàn Đình giọng cũng trở nên khàn đục vì khát tình:
_ Chúng ta nhanh chóng ra ngoài. Giao Giao...
__________
_ Giao Giao, làm gì mà lâu? Kỳ Kỳ chờ...
Ali đứng bên cạnh, lãnh đạm nhìn hai người.
Hạ Giao lập tức ngẩng đầu lên nhìn em gái, mắc cỡ mặt đỏ lên, có chút lúng túng không dám lên tiếng, lúc nảy ở trong phòng tối có chút rung động, trái tim vẫn còn đang nhảy thình thịch.
Cố Hàn Đình cũng có chút mập mờ che đậy, nở nụ cười nhìn Hạ Kỳ, nói:
_ Nếu là anh rể, đã sớm đi ra rồi!
Hạ Giao nhíu mày chặt,
Trên mặt của Cố Hàn Đình hơi cười, sau đó vươn tay ôm khẽ Hạ Giao đi về phía trước, tay ở bên eo của cô nhẹ nhàng vuốt ve, mặt của Hạ Giao lập tức đỏ lên, lại đưa ra tay véo cánh tay Cố Hàn Đình! Anh chỉ cười cười, đi tới đến trước mặt của Hạ Kỳ, cúi đầu nhìn khuôn mặt tức giận mỉm cười nói:
_ Được rồi, được rồi! Ra ngoài không phải là chơi đùa thôi sao? Ra sớm hay muộn có gì quan trọng đâu!?
Hạ Giao đứng ở đầu này, mặt vẫn đỏ bừng, cô không dám lên tiếng, vội vàng vươn tay, sờ nhẹ trên mặt, thở một hơi.
Cố Hàn Đình đứng ở đầu kia, quay đầu nhìn Hạ Giao, hai mắt xẹt qua tình ý nồng đậm, cô ngẩng đầu nhìn tình ý trong hai tròng mắt của hắn, cô vội vã cắn môi, đi về phía trước, lúc đi qua bên cạnh hắn, lại bị tay của hắn nhẹ nhàng nắm chặt, vai kề vai, khi vừa tiếp xúc với da thịt của anh, cô vội vàng im lặng, những thứ ở trong phòng tối lúc nảy, chợt hiện lên, làm cho cô có chút ngượng ngùng cúi đầu cười......
Cố Hàn Đình vừa dẫn cô đi về phía trước, nhìn về phía sân chơi trước mặt phải đi qua rừng cây anh đào, chỉ thấy lá cây xanh biếc rậm rạp, tất cả đều tạo thành một tầng màu xanh biếc, bóng dáng em gái trong bụi cây như ẩn như hiện, hai tay của anh nhẹ vươn ra, ôm lấy eo nhỏ của cô, để cho cô nhẹ dán vào ngực mình, cúi đầu dịu dàng hôn lên mặt cô, Hạ Giao đột nhiên bật cười, hai tay chống trước ngực của anh, nhỏ giọng xấu hổ nói:
_ Đừng như vậy...... Em gái tôi đang ở phía trước......
Cô chậm rãi hai tay chống trên đầu gối, nhìn một bên khuôn mặt của người đàn ông này, mỉm cười, nhìn bâng quơ, nhận ra một số người cùng vào Mê cung với mình, đi ngang qua bàn tán:
_ Lúc nãy làn khói hiện ra, từ đâu một đám người bảo an xuất hiện, họ dẫn chúng ta ra ngoài rất nhanh, nếu không có họ tôi nghĩ chúng ta sẽ lạc đường.
_ Đúng đó, mỗi người còn được bồi thường một số tiền. Vừa được đi chơi thoải mái, ai lại không thích.
_ Nhưng tôi thấy bảo an đẩy một cô gái kia vào trong Mê cung...
_ Nghe đâu là vị đại gia nào đó, vì muốn tận hưởng không gian riêng tư ở Mê Cung cùng vợ mình nên đã chi một số tiền rất lớn đó...
Hạ Giao nhìn anh.
Cố Hàn Đình cũng tham gia nghe hết câu chuyện, mỉm cười, nhếch môi, bất đắc dĩ nói:
_ Vị đại gia nào đó...cũng dụng tâm quá ha...
Cố Hàn Đình nhìn lại cô, sau đó vươn tay nhẹ nhàng véo khuôn mặt nhỏ nhắn của cô......
_ Làm gì vậy?
Hạ Giao cau mày nhìn hắn!
_ Thật đáng yêu!
Cố Hàn Đình đột nhiên cười.
Suốt dọc đường cô không thèm nói với anh một tiếng bào nữa, cô bị anh chơi một vố quá ố dề.
_______________
Hạ Giao đưa em gái trở về nhà của mình, dĩ nhiên không thể thiếu cái người ăn vạ kia...
Ánh đèn đường trắng xóa đêm mưa, mỗi lúc nặng hạt kèm theo tiếng sấm chớp.
Cố Hàn Đình bước vào nhà, thấy cô còn đứng tần ngần ở cửa, anh quay lại giơ tay vẫy cô:
_ Vào nhà thôi, em ngại gì?
Hạ Giao mãi một lúc sau mới đi vào. Hạ Kỳ chơi rất mệt, nên đã rút về phòng trước.
_ Ali nếu không ngại cô ngủ tamn phòng khách nhe. Tôi ngủ cùng Hạ Kỳ... còn...
Cố Hàn Đình nheo mắt nhìn Ali, Ali cúi đầu nói:
_ Không... Tôi ngủ cùng phòng Hạ Kỳ cũng được.
_ Tùy cô vậy... em tôi rất dễ ngủ.
Cửa phòng đóng im lìm sau lưng.
Khi cánh cửa phòng Hạ Kỳ đóng khít lại, Hạ Giao đẩy vali hành lý của mình về phòng.
_ Đừng nói với tôi là bây giờ anh không có tiền để thuê khách sạn.
Cố Hàn Đình đứng trước mặt cô, nghe xong liền cười:
_ Em không nghe họ nói tôi đại gia à? Chi hết tiền trong mê cung rồi, bây giờ còn " da".
Hạ Giao lườm anh, rồi mở cửa phòng mình bước vào. Cố Hàn Đình cũng bước theo, bên trong gam màu trắng nổi bật. Một chiếc giường ngủ trắng tinh, chiếm phần lớn là kệ sách y khoa. Cố Hàn Đình nhìn căn phòng ngủ rất lớn, nhưng chỉ có một chiếc giường và một kệ sách, cảm giác được chủ nhân của nó có cuộc sống rất đơn điệu.
Hạ Giao lại bắt đầu không thể bình ổn được tâm trạng một cách khó hiểu. Không phải cô chưa từng ngủ chung phòng với anh, cũng không phải chưa từng chung giường chung gối, nhưng những lần đó đều không căng thẳng bằng tối nay. Có một dự cảm nho nhỏ bắt đầu nhen nhóm trong cô, nhưng cụ thể là gì cô cũng không dám nghĩ sâu thêm. Cô đã mở rộng thế giới của mình, từng bước để cho anh thâm nhập...
Cố Hàn Đình đứng phía sau cô, vuốt ve chiếc cằm xinh đẹp kia.
_ Anh đi tắm đây...
Cô quay người nhìn anh, gương mặt lúc đỏ lúc hồng:
_ Sao thế? Sốt à?
Cố Hàn Đình cười, bàn tay sờ nhẹ trán cô, sau đó vuốt nhẹ dọc vành tai cô. Hạ Giao lắc đầu theo bản năng:
_ Anh có thể dùng phòng tắm ở bên trong. Em lấy quần áo của anh trai, anh mặc tạm vậy.
_ Được...
Anh quay đầu đi, Hạ Giao bước ra khỏi phòng anh trai, chọn cho anh một bộ quần áo mới màu xanh rêu.
_ Cố Hàn Đình, vừa vào đến nhà con gái liền muốn đi tắm. Anh...đừng nói là....
Anh nhíu mày, sau đó nhịn cười, tinh quái nhìn cô:
_ Anh đi tắm vì lúc nãy, anh ngâm mình trong đầm lấy rất khó chịu... Em nghĩ gì vậy?
Nhịn không được anh bật cười.
_ Nhưng mà... tôi sẽ cân nhắc suy nghĩ vừa rồi của em.
Anh xoay người liền bước nhanh vào phòng tắm.
Một lúc sau, Cố Hàn Đình đã tắm xong, anh chỉ quấn chiếc khăn lông ngang eo. Hạ Giao đặt bộ đồ của nam trên giường, mỉm cười nói:
_ Anh xem kích cỡ có vừa không? Em đi tắm đây...
Hạ Giao nhìn cơ thể của anh miệng đắng lưỡi khô, vội lia mắt chỗ khác, hít thở bầu không khí mát lạnh từ cơ thể anh, liền bước nhanh vào phòng tắm, khóa trái lại.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.