Hạ Giao ngủ không sâu giấc, chân buông thõng xuống dưới, trở mình ôm gối ôm, không ngờ lăn luôn xuống đất.
Vừa rơi chưa tiếp đất
Cánh tay dài rắn chắn vững vàng ôm gọn cô vào lòng.
Cô khẽ ‘A’ lên một tiếng, hai tay theo bản năng ôm lấy đối phương mới, định thần lại, cô đang ở nhà Cố Hàn Đình.
Vừa ngẩng đầu lên, bất ngờ đối điện với ánh mắt sâu thẫm của anh. Vòm ngực vững chắc của anh dán sát vào cô, đến nỗi có thể nghe rõ mồn một nhịp tim của Cố Hàn Đình. Hơi thở còn mang theo hương bạc hà thoang thoảng hòa huyện vào hơi thở cô.
Kỳ lạ
Sao tim Cố Hàn Đình đập thình thịch. Vẻ mặt như đang cố gắng kiềm chế gì đó. Cô thắc mắc, cô không ghẹo gì tới anh nha?
Anh nhếch môi, bên môi hiện lên ý cười cợt như có như không
_ Ôm ấp yêu thương anh nhiệt tình như vậy?
Anh thật muốn hỏi thêm một câu, tên HONI trong lòng cô là ai?
Chỉ là, vừa nhìn thấy cô, thì anh lại nhịn, không tuôn ra được một câu nặng lời.
Nghe anh nói vậy, lúc này Hạ Giao mới có phản ứng.
Lúng túng đỏ mặt, lập tức buông tay khỏi cổ anh. Định đứng lên.
Rõ ràng anh nên giữ khoảng cách với cô, mục đích cô quá rõ ràng: Lợi dụng anh.
Vậy mà anh lại cam tâm tình nguyện để cho cô: Lợi dụng triệt để.
_ Em không cố ý.
Sau khi ngồi dậy trong lòng anh, cô nhíu mày muốn đứng lên
_ Em định đi đâu? Hạ Giao ngẩng đầu lên nhìn anh ấp úng.
_ Em đi...vệ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngon-tinh-luoi-tinh/489994/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.