Ưng Trạch giờ này vẫn làm việc, lâu lâu cứ liếc nhìn đồng hồ, đã hơn 9h rồi mà sao tôi còn chưa về, anh nghĩ con gái gì mà vô tư quá. Anh lại làm việc lâu ơi là lâu, liếc nhìn đồng hồ phải hơn lúc nãy tới 15 phút luôn mà tôi vẫn chưa về, anh nghĩ con gái gì mà la cà quá. Anh lại làm việc lâu ơi là lâu, lại hơn lúc nãy 15 phút vẫn chưa thấy tôi xuất hiện, anh nghĩ con gái gì mà hư hỏng quá, đi chơi trễ thế vẫn còn chưa về. Anh không làm việc nữa, đầu óc cứ hướng ra ngoài cửa thì làm sao làm được, anh leo lên giường đi ngủ, kệ ai muốn đi đâu thì đi, muốn về lúc nào thì về, nói nghĩ chứ mắt cứ liếc ra ngoài, không hiểu anh ấy ngủ kiểu gì đây. Khoảng tầm 10 giờ kém anh nghe tiếng cười nói vui vẻ thì ngay lập tức anh lại nằm im thin thít, coi như mình đã ngủ rồi. Tôi chào Will ngay ngã rẽ cầu thang rồi đi về phòng mình, thấy cửa phong anh chưa đóng nên tôi ngó vào xem sao, không thấy anh chỗ bàn làm việc đoán anh đã ngủ nên tôi cũng về phòng mình. Ưng Trạch hé mắt ra nhìn rồi thở phào nhẹ nhõm "cuối cùng cũng về rồi".
Tôi đi sinh nhật Will chỉ có hai người, Will dẫn tôi đi ăn nhà hàng rồi đi xem phim nữa, nói chung là rất vui vẻ. Tuy là sinh nhật vui nhưng tôi vẫn nhận được hoa rất bự, vì lúc nãy có uống chút rượu nhẹ nên giờ khiến tôi buồn ngủ lắm.Đêm đó tôi sẽ ngủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngon-tinh-hon-nhan-sap-dat/1328454/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.