Tối đó tự dưng Ưng Trạch cứ không ngủ được, thao thao thức thức. Anh bực bội ngồi dậy bấm cái chuông trên đầu giường của mình. Chưa đầy 3 phút tôi đã xuất hiện với tư thế còn ngáp ngủ.
- Anh lại sao vậy?
- Tôi không ngủ được.
- Rồi, rồi, quay lưng vào trong kia tôi ru ngủ.
Ưng Trạch ngoan như con mèo nhỏ, chỉ cần đợi lệnh chủ nhân là lập tức làm theo. Tôi vừa xoa lưng vừa hát, thêm cả vừa ngáp nữa, chứ cái tầm 3 giờ sáng như này ai mà hát cho nổi chứ.
- Cô vui quá nên ngủ ngon lắm đúng không?
- Vui cái gì chứ?
- Chuyện cô và Will ấy?
- Chuyện gì là chuyện gì?
- Chuyện Will tỏ tình với cô?
Tôi lại ngáp dài 1 cái mới trả lời anh ấy được.
- À, chuyện đó à... vui chứ, rất vui là đằng khác...
- Phải rồi, Will rất tốt còn gì...
- Tất nhiên rồi, anh ấy là người đàn ông tuyệt vời nhất thế giới. Mà sao anh biết vụ tỏ tình.
- À... thì Will nói với tôi...
- Ra thế.
- Cô về đi.
Bị đuổi ngang tôi mừng lắm ấy, tôi đi nhanh về phòng mình để tiếp tục giấc mộng đẹp. Còn Ưng Trạch chắc chắn rằng những phán đoán của anh đúng sự thật.
[...]
Hoa Tuyết ngồi trong khuôn viên bệnh viện, tay đang chặt vào nhau chờ Ưng Điềm đến. Ưng Điềm xuất hiện với bộ dạng đầy lo lắng, vì khi nghe điện thoại anh đoán được Hoa Tuyết có vấn đề gì.
- Hoa Tuyết, em bị làm sao vậy? Đau ở đâu.
Ưng Điềm cứ xoay quanh người Hoa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngon-tinh-hon-nhan-sap-dat/1328455/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.