Trong phòng Ưng Trạch, hắn thì đang ngồi làm việc với đống giấy tờ to ù trên bàn, còn tôi thì thãnh thơi hết sức, chỉ chờ hắn sai vặt hay hắn lên cơn là lại cho hắn uống thuốc thôi.
Will đứng ngoài cửa, nghiêng đầu ngó vào trong gọi lớn.
- Anh Trạch, đang làm việc sao?
Ưng Trạch liếc lên hắn, gương mặt lạnh lùng không hề thay đổi, chỉ khẽ buông 1 chữ.
- Ừ.
Will cho tay vào túi quần rồi từ từ tiến lại bàn làm việc của Ưng Trạch, sờ mó giấy tờ một tí.
- Anh ốm mà sao không nghĩ ngơi, hay là đưa em ra ngoài thăm thú được không? Lâu rồi em mới về đây đấy.
- Tìm Ưng Điềm đi, anh không rãnh.
- Ưng Điềm cũng bận rồi, chán ghê, hay là...
Will liếc nhìn sang tôi, cười nhẹ một cái.
- Hay là Tiểu Di đi chơi với anh nhé, ở đây anh không có bạn bè gì, với anh thấy em cũng đang rãnh.
- Em hả? Em không rãnh đâu, em còn phải hầu cho anh Trạch.
- Thì gọi người khác làm thay là được rồi.
Bà Lam ở đâu lù lù xuất hiện.
- Phải đó, Tiểu Di đi chơi với Will đi, để bà gọi người khác lên thay cháu.
- Nhưng ở đây cháu cũng có biết đi đâu đâu?
- Ái chà, có gì mà không biết. Không biết thì cứ hỏi người ta, không thì lên wed mà tìm, khó gì đâu.
- Vâng, vậy cháu đi thay đồ.
- Ừ, cháu đi đi, Will cứ ngồi đây chờ Tiểu Di một lát. Cứ để Ưng Trạch làm việc, cháu lại ngồi đây tâm sự với bà nào.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngon-tinh-hon-nhan-sap-dat/1328453/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.