Phó Dương giục Hách Thành Công nhanh tay lẹ chân lên. Mặt trời gay gắt nơi thiên đỉnh, làm anh vừa nóng vừa đói.
Anh dựa lưng vào lan can bên cạnh, rít một hơi thuốc. Sau lại lười lấy xuống nên ngậm luôn trong miệng.
Cảm giác có người đang nhìn mình, Phó Dương vừa ngậm thuốc vừa quay đầu nhìn lại.
Có lẽ do ánh nắng quá chói chang, Phó Dương đứng bên dưới phải nheo mắt lại, vừa hay có thể che được kinh ngạc trong ánh mắt.
Người con gái dựa lưng vào tường hút thuốc, trên cổ tay là chiếc đồng hồ kiểu nữ.
Cô mặc áo khoác nỉ màu đen, chiếc quần jean lam nhạt bó sát người, bao lấy đôi chân dài thanh mảnh. Dưới chân cô mang đôi boots đen cao đến tận đầu gối.
Dưới ánh mặt trời, dường như cả khuôn mặt cô đang phát sáng. Tóc dài màu nâu buông thõng bên vai, đôi lông mày mịn, cái mũi thanh tú, đôi môi đỏ thắm, cái cằm tinh xảo.
Cả người xinh đẹp rực rỡ lại âm u, hình thành một loại mâu thuẫn rõ ràng.
Anh nhìn người ta chẳng thèm kiêng dè, cuối cùng mới kết luận một câu - là một mỹ nhân.
Vừa nhìn chếch đi, lại chạm phải ánh mắt lạnh lùng của người con gái. Người đàn ông chững lại, đôi mắt trong veo sáng ngời không thèm chớp, chẳng tránh né đi mà nhìn thẳng vào mắt cô.
Hồi lâu sau, cô gái chủ động nhìn sang nơi khác. Cô gái uể oải hút một hơi, loại cảm giác u ám gợi cảm đập vào mắt anh.
Phó Dương quan sát, sau đó cười khì.
Đương muốn quay đầu, gió chợt thổi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngon-tinh-dai-ngan/938864/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.