Vì Trình Lỗi là đại biểu nhân dân của thị trấn Đa Tây, làm việc ở văn phòng ủy ban trên trấn, trước kia Bạch A Đào và chồng vẫn luôn sống trong kí túc xá trong thị trấn do nhà nước cấp..
Lần này Khổng Mạn đến đây, A Đào sợ cô ở một mình không quen nên có lòng xin một phòng kí túc xá đôi dành cho giáo viên, cô cũng dọn qua đây ở chung với Khổng Mạn.
Trên tầng 3 của tòa kí túc xá có hai người đang chung tay góp sức khuân vác hành lý lên lầu.
Đến trước cửa nhà, A Đào móc chìa khóa ra mở cửa rồi bước vào.
Đây là một căn hộ hai phòng ngủ, một phòng khách, một nhà vệ sinh, phòng bếp nằm bên cửa sổ của phòng khách, không lớn lắm, cỡ chừng 30, 40 m2, vừa đủ cho hai cô gái sinh hoạt.
Đêm đến lúc ngủ, A Đào lôi kéo Khổng Mạn ngủ chung.
Hết hỏi chuyện ban sáng lại thì thầm cả đêm.
Dạo gần đây Khổng Mạn ngủ không yên ổn, A Đào đã ngủ rồi nhưng cô vẫn không vào giấc được.
Cô thả lỏng đầu óc, không hiểu sao lại nhớ đến lúc mới quen A Đào.
Cô quen A Đào vào năm năm trước, lúc đó cô mới vừa tốt nghiệp đại học.
Khi đó giáo viên hướng dẫn muốn cô tiếp tục học lên nghiên cứu sinh, nhưng bản thân Khổng Mạn không muốn học tiếp.
Cô lúc đó nghèo xơ xác lá, ra xã hội tự nuôi sống mình mới là con đường sáng suốt nhất.
Còn A Đào đang trong quãng thời gian
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngon-tinh-dai-ngan/3225616/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.