Dịch: Tiểu Kỳ
“Cao Thiên, chọn mười hai binh sĩ Vũ Lâm quân, chia thành hai tổ lên hai chiếc xe ngựa này, một người đánh xe, hai người ngồi trong xe, ba người khác bảo vệ bên ngoài xe, chia thành hai đường đi đến Vị Hà.”
“Văn Uyên, đệ dẫn người đi mua hai chiếc xe ngựa ở thôn trang gần đây, cùng đi với toàn đội.”
“Thính Vân, muội dịch dung cho tiểu điện hạ, hóa trang thành một binh sĩ bình thường.”
……
Ngôn Chỉ đứng ở trung tâm đội ngũ, vẻ mặt điềm nhiên, chỉ tay ra lệnh đâu vào đó. Tiêu Khả nghi hoặc, hỏi: “Lẽ nào tên Sở Thiên Dương kia đã nhận ra gì rồi?”
Ngôn Chỉ trầm mặc giây lát, khẽ mỉm cười: “Điện hạ, ta từng ở cùng Sở Thiên Dương mấy ngày, biết rõ người này không phải hạng tầm thường, chỉ sợ giờ hắn đã tỉnh ra rồi.”
“Cho dù hắn nhận ra điều gì, không lẽ hắn sẽ không để ý đến bang giao hai nước, bắt chúng ta quay lại sao?”
“Không, hắn sẽ không như thế, nhưng nếu như chúng ta gấp gáp lên đường, rơi vào tay thảo khấu hay thổ phỉ gì đó, cùng lắm Đại Sở chỉ gánh tội thất trách, cho dù Đại Diễn muốn khởi binh hỏi tội cũng chẳng có lí do nào.”
Tiêu Khả hơi giật mình: “Nói như vậy, Tiêu hoàng huynh ở lại kinh thành há chẳng phải sẽ nguy hiểm đó sao?”
Ngôn Chỉ nhìn về phía kinh thành, mặc dù trong lòng nóng như lửa đốt, ngoài mặt vẫn bình tĩnh như xưa, khó có ai có thể nhìn ra được. Không lâu sau,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngon-tieu-yen-yen/3028831/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.