“Công chúa và Tử Sở phu quân thật đúng là huynh muội tình thâm a!” Nói ra một câu mập mờ không rõ ý nghĩ thật, vẻ mặt Tống Ngâm Tuyết mỉm cười nhìn hai người đang ôm ấp trước mắt.
Ở cổ đại, nam nữ khác biệt, hành vi cử chỉ tất nhiên là không thể quá mức thân mật, lại thêm Khuynh Nhạc công chúa còn chưa xuất giá, mà Tử Sở thì sớm đã làm chồng người, cho nên về lý càng nên giữ khoảng cách một chút.
Hai người giống như đang đắm chìm trong niềm vui sướng được gặp lại, bị Tống Ngâm Tuyết “Hảo tâm” nhắc nhở, lập tức hiểu ý tách ra chút ít, sau đó hai mắt bắt đầu thâm tình đẫm lệ nhìn nhau.
Nhìn một cái, tình cảnh thật cảm động, một màn khiến cho lòng người bồi hồi! Tống Ngâm Tuyết cười tủm tỉm nhìn hai người bọn hắn, bắt đầu tiến lên: “Phu quân, ta vốn không biết phu quân cùng công chúa tình cảm tốt như vậy! Xem ra ta đem hai người an bài gần nhau, đúng là chính xác.”
“Làm phiền muội muội phí tâm!” Hay cho câu nói kia, như một cành hoa lê trong mưa xuân! Kiều Mạt Nhi lúc này, hốc mắt ửng đỏ, ôn nhu yếu ớt, xinh đẹp động lòng người làm cho người ta nhịn không được muốn một bả kéo vào trong ngực hảo hảo thương tiếc một phen.
Nữ nhân này, quả nhiên là giỏi diễn trò! Thầm trào phúng, Tống Ngâm Tuyết đảo tròn mắt, sau đó trầm mặc không nói, một bộ dạng suy nghĩ sâu xa đánh giá hai người.
Lần này, Kiều Mạt Nhi vô thức thả tay xuống, vừa làm vậy, liền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoi-huong-tam-chong/1621328/chuong-36.html