Edit: Miee (OnhaMiee)
Beta: Phở
__________________
Diêu Nguyên Trạm trong ngực ôm năm sáu quả mật đào mọng nước, khi trở về sắc trời đã nhuốm màu hoàng hôn.
Diêu phu nhân dẫn nha hoàn đứng trước cửa nhìn chung quanh, nhanh chóng trông thấy hắn dùng quần áo bọc lấy quả đào hì hục chạy trở về, trong ngực phồng lên một bọc, lúc mở ra đập vào mắt là một quả bóng lông thỏ nằm úp sấp trên quả đào, đang ngủ say sưa.
Trên trán hắn còn vươn vài hạt mồ hôi, tâm tình rất kích động ôm quả bóng thỏ trong ngực cho mẫu thân xem, những lời muốn nói cũng sắp nghẹn không ra nổi:
"Nương, nương! Nương tử.... Nương tử vừa rồi, hóa thành con thỏ!"
Đôi mắt hắn chớp chớp, sốt ruột muốn chết, hơn nữa vừa rồi dọc theo đường đi trở về đầu con thỏ nhỏ còn gật gà gật gù, thoạt nhìn bộ dáng vô cùng mệt mỏi, còn chưa về đến nhà đã ra lăn ngủ!
Ngược lại Diêu phu nhân rất bình tĩnh, hắn vỗ vỗ lưng nhi tử làm cho hắn thả lỏng tâm trạng, lại đưa tay sờ sờ cái đầu nhỏ của quả cầu thỏ, hòa giọng nói:
"Tiểu Khương là do mệt mỏi quá độ, đừng lo lắng, hãy ôm nó đi ngủ một giấc là được rồi."
Phản ứng điềm đạm đến mức giống như chỉ là nhi tử ra ngoài chơi nhặt về một con thỏ trắng nhỏ.
Diêu Nguyên Trạm nước mắt lưng tròng gật gật đầu, cẩn thận đắp quần áo cho Vân Khương, tựa như bế bảo bối trân quý mang về phòng bọn họ. Trong lúc này quả bóng thỏ mê man còn há miệng mài răng,trên cánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoc-tuong/1112042/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.