*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit:Miee (OnhaMiee)
Beta: Phở
_____________________
Vân Khương bởi vì tiêu hao tinh lực quá nhiều mới hóa thành thỏ, có lẽ chỉ duy trì được một ngày, Diêu phu nhân còn cố ý cầm đan dược tới cho y.
Thỏ con ngửi được mùi thuốc viên hai mắt lập tức sáng rỡ, lay lay tay Diêu phu nhân miệng động động, gặm nhấm viên dược.
Diêu phu nhân vừa đút thuốc vừa sờ đầu thỏ nhỏ, còn cẩn thận tránh đụng phải phần lưng, ân cần xoa xoa lỗ tai dài của y nói với Diêu Nguyên Trạm:
"Tiểu Khương sau này có thể cũng sẽ lại biến thành thỏ, Nguyên nhi phải chăm sóc y thật tốt, có nghe rõ chưa?"
Diêu Nguyên Trạm nghiêm túc lắng nghe những dạy bảo của mẫu thân, tầm mắt luôn dán chặt vào bé thỏ con đang đứng bằng hai chân, kéo cái đuôi tròn ngắn ngủn, lưu luyến không rời:
"Nương, nương tử sắp biến lại thành người sao?"
Thê tử hóa thỏ thật đáng yêu, tất nhiên cũng chẳng hung dữ với Diêu Nguyên Trạm mà luôn lủi thủi theo sau mông hắn tung tăng nhảy nhót, nghiêng đầu nhỏ cùng hắn làm nũng.
"Nguyên nhi thích nương tử hay là thích thỏ?" Diêu phu nhân liếc hắn một cái, cố ý trêu chọc nhi tử.
"Ưm..." Diêu Nguyên Trạm suy nghẫm chốc lát, lắc đầu.
"Đều thích, nương tử muốn hóa thành con gì con đều thích con đó."
Tiểu thỏ ăn đan dược xong mơ hồ ngủ một giấc, lúc tỉnh dậy tinh khí đã khôi phục hoàn toàn, duỗi người xoa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoc-tuong/1112043/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.