Hoàng thượng thấy Ngọc Tử Hành và Thái hậu chuyện trò vui vẻ, chuyện của mình thì vẫn chưa đến đâu, đành phải miễn cưỡng xen vào, “Mẫu hậu có Ngọc Chiêu nghi liền không cần nhi tử nữa rồi, nhi tử có việc muốn nhờ mẫu hậu.”
Thái hậu tắt cười.
“Vệ Chiêu Viên đã có tin vui, một lúc không thể chăm sóc cả mình và Tích Nhi được, nên vẫn phải nhờ Mẫu hậu sắp xếp một phen.”
Vệ Chiêu viên sắp có bước đệm mới rồi.
Nàng ta chỉ là một Chiêu viên, lại có xuất thân không cao quý, theo lẽ thường không được tự mình chăm sóc, giống như Thục phi năm đó, con gái lớn phải để cố Hoàng hậu nuôi dưỡng.
Cậy mình được sủng ái nên đã tự mình nuôi con thì không nói, bây giờ mang thai lần hai, đứa lớn lại muốn gửi đến chỗ Thái hậu.
Thái hậu là ai chứ? Đứa trẻ mà người nuôi dưỡng sẽ có thân phận gì chứ?
Nước đi này quả thực không tệ.
“Theo lẽ thường, với thân phận của Chiêu viên, không được phép dưỡng dục Hoàng tự, ai gia trước đây xem như nàng ta không hiểu chuyện nên đã bỏ qua, bây giờ tỉnh ngộ rồi, cũng chưa muộn.”
Rồi lại quay lại nhìn Ngọc Tử Hành, nở nụ cười tươi như lúc nãy.
Ngọc Tử Hành có một dự cảm không được tốt lắm.
“Tử Hành đứng đầu trong số các phi tần, Ngọc Gia trên dưới tận trung vì nước, nàng ấy đủ tư cách để nuôi dạy Hoàng tự, tam hoàng tử từ nay sẽ do Tử Hành chăm sóc.”
“Mẫu hậu…”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoc-tu-hanh-khong-phai-la-nguoi-tot/3748998/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.