Ung ma ma cười hiền đỡ Ngọc Tử Hành về phòng, “Nương nương hôm nay phải nghỉ ngơi cho tốt.”
Ba ngày sau khi tới chỗ Ngọc Tử Hành, Hoàng thượng đến chỗ Ninh mỹ nhân, nghe ma ma nói ngài đã ngủ ở đó 5 đêm liền, ban thưởng thì không nói, chỉ vỏn vẹn 5 ngày đã từ Mỹ nhân lên thành Bảo lâm, chỉ cách Ngọc Tử Hành nửa phẩm.
Ngọc Tử Hành cảm thấy có chút mất mặt. À, thật ra thì không phải là “có chút”. Thật ra thì… thật là mất mặt quá mà.
Ngày đầu tiên vào cung đã được thị tẩm, đến ngày thứ hai liền đắc tội với “đại lão” của hậu cung, ngày thứ ba đã bị tỷ muội tiến cung cùng ngày vượt mặt, ba tháng sau, Hoàng thượng đến Sơ Nguyệt các ở hướng nào chắc cũng quên sạch rồi.
Thật là cảm ơn sự sủng ái của Thái hậu đã giúp Ngọc Tử Hành trở thành tiêu điểm của chốn thị phi náo nhiệt này.
Cũng cảm ơn Hoàng thượng đã không cho Ngọc Tử Hành chút mặt mũi nào, để nàng hiểu được rằng không xinh đẹp ở hậu cung thực sự là một thiệt thòi lớn.
Ung ma ma mang đến cho Ngọc Tử Hành một ly sữa dê, “Nương nương nghỉ ngơi 3 tháng rồi, cũng nên ra ngoài đổi chút không khí đi ạ.”
Ngọc Tử Hành uống sữa xong thì cuộn mình vào chăn lụa mềm mại, vui vẻ nói, “Không ra ngoài có được không, các tiểu cung nữ, tiểu công công ở Sơ Nguyệt cư ai cũng đáng yêu lại dí dỏm, ta rất thích ở đây.”
“Nếu người còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoc-tu-hanh-khong-phai-la-nguoi-tot/3748997/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.