Nói chuyện một hồi, các phi tần mỹ nữ lần lượt rời đi, hồi cung nghỉ ngơi, lấy sức cho những tr.ận ch.iến tiếp theo.
Còn Thái hậu, người “nhất kiến chung tình” với Ngọc Tử Hành, lại giữ nàng ở lại dùng cơm.
Nhờ có sự yêu mến không chút giấu diếm này của Thái hậu, tối ngày hôm đó, Hoàng thượng đã tới chỗ của Ngọc Tử Hành.
Làm sao để hình dung lần đầu tiên Ngọc Tử Hành và Hoàng thượng cùng chung chăn gối nhỉ.
Chỉ có thể nói rằng, cả hai người bọn họ đều đã rất cố gắng.
Hoàng thượng cố gắng che giấu sự thất vọng của người.
Còn Ngọc Tử Hành, cố gắng che đậy sự nhạt nhẽo của mình.
Ngọc Tử Hành cảm thấy Hoàng thượng vừa trắng trẻo vừa thanh mảnh, chính là kiểu bá phụ chỉ cần búng tay một cái là đã hạ gục hẳn cả hai tên như thế luôn ấy.
Còn Hoàng thượng, có lẽ cảm thấy Ngọc Tử Hành vừa ngăm đen vừa tròn trịa, nếu như không có Thái hậu, e là cả đời này nàng sẽ chẳng thể nào gặp người lấy một lần.
Cả hai người bọn họ, quả thật là đều rất khó khăn.
Sáng sớm hôm sau, khi tóc tai Ngọc Tử Hành đã gọn gàng, Hoàng thượng mới chậm chạp ngồi dậy.
“Chiêu nghi vẫn luôn dậy sớm như vậy ư?”
Sớm ư? Có sớm đâu nhỉ?
Bình thường với thời tiết như thế này Ngọc Tử Hành đã chuẩn bị bữa sáng rồi mang lên cho bá phụ lâu rồi, các quản sự của Ngọc gia đều đã xếp hàng báo cáo cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoc-tu-hanh-khong-phai-la-nguoi-tot/3748996/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.