Sự kiện ngày ấy đi qua, Lê Sân yên lặng thật lâu.
Nóng vội thì không thành công, cô cũng không phải đứa ngốc, rốt cuộc giữa bọn họ còn có một khoảng cách thân phận lớn. Mà tính cách của La Luân thì nếu không phải có tình cảm sâu đậm, hắn quyết định sẽ không vượt qua ranh giới này.
Cho nên mấy ngày nay La Luân đều không thấy Lê Sân, buổi sáng thì cô ngủ say. Mỗi đêm khi hắn trở về thì cô cũng ở trong phòng không ra ------ thật giống như là không có ý kháng nghị.
La Luân thẹn trong lòng, tự nhiên sẽ không nói gì thêm. Cho nên hắn chỉ ngẫu nhiên hỏi thăm Lê Sân vài câu, lại không có ý phá vỡ tình trạng này.
Chờ đến lúc Lê Sân cảm thấy 2 bên đều bình tĩnh là thời điểm cần tới chất xúc tác nhất.
Đêm nay, La Luân trở về muộn. ƯỚC chừng tới rạng sáng mới về, một thân mệt mỏi cùng phong trần.
Khi vừa vào cửa, hắn liền ngửi thấy một ít mùi không đúng.
Đèn quầy bar được mở ra, có thể nghe rõ âm thanh chén rượu va chạm mặt bàn. Hắn nhíu mày, thay đổi hướng đi vào bên trong, bước chân tự giác nhẹ nhàng.
Lê Sân đưa lưng về phía La Luân, đầu tóc rối tung ở sau người. Tóc nàng thật đẹp, không nhuộm màu, nhu thuận buông xuống, bị ánh đèn chiếu xuống thành quầng sáng.
Trên người cô chỉ mặc một chiếc váy ngủ, cánh tay mảnh khảnh lõa lồ ra bên ngoài, so với thời tiết ngày xuân thì cũng quá mức đơn bạc.
Cô ngừng uống chén rượu trong tay, bên cạnh còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoc-the-ngang-doc/1706379/chuong-125.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.