Editor:SaladRau
Lê Sân hung hăng trừng mắt nhìn hắn, cô chưa bao giờ có biểu tình phẫn nộ như vậy.
Đôi mắt đã từng nhu hòa kia tràn ngập đau đớn bất kham, sắc bén làm hắn không tự giác quay đầu đi. Kỳ thật trong toàn bộ chuyện này, người vô tội nhất là Lê Sân.
Cô rất thông minh, hiểu rõ lập trường của mình, sẽ chọn nhường nhịn, vì lấy đại cục làm trọng mặc kệ La Quân sẽ càng quá quắt hơn nữa. Làm con dâu của La gia, kỳ thật Lê Sân đã dốc hết toàn lực.
Nhưng hắn vẫn không thể mặc kệ cô rời đi, tính ích kỷ lãnh khốc của hắn cũng thế, hắn biết, Lê Sân sẽ không về nhà cầu cứu, đây là tôn nghiêm cuối cùng của cô.
“Các người thế nào cũng phải làm như vậy sao?”
Lê Sân nghẹn ngào nói, cô vẫn luôn chịu đựng không có rơi nước mắt, rốt cuộc lúc này nhịn không được. Từng viên nước mắt từ trong hốc mắt của cô lăn xuống dưới, nhỏ giọt xuống cằm, có loại xinh đẹp kinh tâm động phách.
“Tôi đã chịu đựng đủ rồi, chịu đựng các người năm lần bảy lượt làm lơ tôi, lợi dụng tôi!”
Cô cơ hồ gào rống lên, cảm xúc tích góp mấy ngày trong nháy mắt liền bộc phát ra. Cô xé rách quần áo La Luân, dùng hết sức lực nắm chặt tay đánh hắn, cuối cùng lại chỉ làm mình đau đớn thôi.
Trên người La Luân không đau không ngứa, mặc cho cô phát tiết.
Lê Sân đánh mệt mỏi, đôi tay nắm chặt thả lỏng ra, cả người ỷ lại vào trong lòng ngực hắn, khóc không thành tiếng.
La Luân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoc-the-ngang-doc/1706378/chuong-124.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.