Edit: Băng Tiêu
Beta:Dạ Tư Vũ
Thanh âm của Tiêu Hoài không lớn nhưng lại lộ ra một tia lãnh khốc làm người khác một khi nghe thấy bất chợt liền sợ hãi kinh tâm: “Thứ đó ở đâu?”
“…” Lê Thiển cúi đầu xuống không trả lời, chỉ cười lãnh đạm. Sắc đẹp của hắn ưu diễm tuyệt trần dù cho thân này đang ở nơi địa lao hắc ám thâm thối. Nụ cười của hắn tuyệt nhiên làm xao động tâm can dù cho thân hắn đang bị treo trên thiết liên thô ráp, mảnh vải che thân vấy đầy dấu vết hành hạ cũng không cách nào giảm bớt được vẻ thần thái bất phàm ấy. Tia cười lãnh đạm đó dường như bừng lên xua tan đi bóng tối tràn lan xâm chiếm mọi thứ xung quanh, khiến tâm kẻ đứng nhìn nhất thời cũng rùng mình mê dại.
Tiêu Hoài quay đầu đi, cố khắc chế nội tâm của mình, gắng gượng duy trì giọng nói lạnh băng: “Nói, nói cho ta biết, ta sẽ cho ngươi một cái chết nhanh chóng.”
Im lặng.
...
Sau đó chỉ còn nghe thấy những tiếng vút roi liên tục vào thân thể kẻ thụ hình hòa lẫn với những tiếng thống khổ rên rỉ gần như không thể nghe thấy. Lê Thiển bất tỉnh dưới ngọn đèn dầu loe loét, máu tươi đỏ thẫm văng ra tứ phía, mỗi một lần ngọn roi vung lên là máu lại vấy ra dính đầy vào bốn vách tường thấp lạnh.
“Thứ đó có phải đang ở trong tay Dương Luyến, đúng không?” Tiêu Hoài vặn cằm Lê Thiển lên gặng hỏi. Hệt như hắn đã đoán được từ trước, Lê Thiển vẫn mở to hai mắt, chỉ có điều ánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoc-ho-bang/38609/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.